Diệp Huyên nghĩ tới ba chữ này, rất lâu trước đây, khi loài người mới xuất hiện, bọn họ sống trong hang động, sau đó dần biến thành lều thô sơ…
Diệp Huyên nhìn một vòng xung quanh, không thể không này, càng nhìn những người trước mắt càng thấy giống người nguyên thủy.
Diệp Huyên tiếp tục tiến về phía trước, chẳng mấy chốc, hắn đi tới trong thành, người ở trung tâm thành đông hơn một chút, hơn nữa, Diệp Huyên phát hiện hơi thở của bọn họ đều khá mạnh mẽ!
Thân thể!
Chỉ là thân thể mạnh mẽ!
Có mấy người còn có thân thể cấp bậc Đế Cảnh!
Rất không bình thường!
VietWriter.vn
Diệp Huyên tiếp tục tiến về phía trước, chẳng mấy chốc, hắn đi tới trước một cung điện, cũng là cung điện duy nhất trong tòa thành này, mà cung điện trông cũng khá đơn sơ.
Diệp Huyên đang muốn đi vào, mà lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Lúc này, Diệp Huyên dừng lại.
Người đàn ông trung niên cứ nhìn về phía trước, Diệp Huyên sa sầm mặt, dù đang ẩn thân, nhưng hắn biết đối phương đang nhìn mình!
Bị phát hiện rồi!
Ngay cả khí hỗn độn cũng có thể bị phát hiện?
Diệp Huyên không che giấu nữa, lập tức hiện thân.
Sau khi Diệp Huyên xuất hiện, người đàn ông trung niên lạnh lùng hỏi: “Ngươi từ đâu đến!”
Diệp Huyên đáp: “Thần Quốc, vũ trụ hỗn độn!”
“Vũ trụ hỗn độn?”
Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Ngươi đến chỗ chúng ta làm gì?”
Diệp Huyên