Diệp Huyên vội phối hợp, bắt đầu sử dụng huyền khí trong người trấn áp huyết dịch của mình!
Cứ thế kéo dài một lúc lâu, huyết dịch trong người Diệp Huyên dần yên tĩnh lại, thấy cảnh này, ông lão cũng thở phào nhẹ nhõm!
Không phải lão ta sợ Huyết Mạch Chi Lực của Diệp Huyên làm Diệp Huyên bị thương, mà là sợ nó ảnh hưởng đến Diệp Huyên, vì lão ta đã cảm nhận được thần trí của Diệp Huyên không bình thường, hơn nữa, trên người Diệp Huyên còn phát ra sát khí nồng đậm!
Lão ta biết nếu không trấn áp huyết mạch của Diệp Huyên, Diệp Huyên có thể sẽ nổi điên!
Mà một khi Diệp Huyên nổi điên… Lão ta không dám chắc mình có thể ngăn cản được!
Dù sao trên người Diệp Huyên có tận mấy bảo vật siêu cấp!
VietWriter.vn
Đặc biệt là tháp Giới Ngục kia…
Lão ta cũng rất kiêng kỵ!
Nhưng cũng may là Diệp Huyên đã ổn định lại!
Lúc này, Diệp Huyên mở mắt ra, hai mắt hắn đỏ như máu, thấy cảnh này, sắc mặt ông lão thay đổi, âm thầm đề phòng!
Nhưng đôi mắt của Diệp Huyên cũng nhanh chóng bình thường lại.
Diệp Huyên đứng lên, hắn vừa đứng lên, một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện từ trong người hắn, không gian xung quang chấn động kịch liệt.
Diệp Huyên ngây người, sau đó nhìn xuống người mình, một lát sau, hắn hơi hưng phấn nói: “Thần Cảnh!”
Thần Cảnh!
Bây giờ thân thể của hắn đã từ Đế Cảnh đạt đến Thần Cảnh!
Diệp Huyên siết chặt tay phải,