Người đàn ông áo bào trắng lập tức sa sầm mặt, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên, đang muốn nói chuyện thì Diệp Huyên lại biến mất.
Ong!
Tiếng kiếm reo chấn động chân trời.
Người đàn ông áo bàto trắng phía xa híp mắt lại, ông ta đột nhiên tiến lên một bước, sau đó đấm ra một phát!
Cú đấm này đánh thẳng lên kiếm quang của Diệp Huyên.
Ầm!
VietWriter.vn
Kiếm quang vỡ nát, Diệp Huyên lập tức lui mấy chục trượng, trên tay phải của người đàn ông áo bào trắng lại có thêm một vết cắt sâu, có thể thấy cả xương!
Sắc mặt người đàn ông cực kỳ nặng nề, ông ta nhìn về phía kiếm trong tay Diệp Huyên, trong mắt có thêm chút đề phòng: “Kiếm này của ngươi…”
Ông ta vừa nói đến đây, Diệp Huyên ở cách đó không xa lại biến mất, một tia kiếm quang xuất hiện.
Người đàn ông chợt đan chéo hai tay, dùng hai cánh tay đỡ kiếm của Diệp Huyên.
Ầm!
Diệp Huyên chém xuống một kiếm, người đàn ông lập tức lùi lại mấy chục trượng, sau khi ông ta dừng lại, đầu của hai người áo đen cách ông ta không xa đã bị chém đứt!
Người đàn ông áo bào trắng nhìn Diệp Huyên: “Diệp…”
Ông ta vừa nói ra một chữ, Diệp Huyên đã biến mất.
Thấy cảnh này, sắc mặt ông ta vặn vẹo: “Có thể cho bản tôn nói hết câu