Khương Cửu hỏi: “Ngươi tìm ta đến đây làm gì?"
Hắn cắt ngang dòng suy nghĩ, nghiêm túc nói: “Cô hẳn cũng biết ta đã là Thần chủ Thần Quốc rồi, nhưng lại không có lấy một thân tín bên người, vì vậy mới tìm cô đến giúp”.
Chân mày đối phương khẽ cau lại: “Không phải ngươi đã có Thượng Quan Tiên Nhi gì đó sao?"
Diệp Huyên lắc đầu: “Nàng ấy tốt thật, nhưng lòng trung chưa hoàn toàn đứng về phía ta”.
"Ta biết rồi”, Khương Cửu gật đầu rồi nói: “Ngươi định cho ta chức vụ gì?"
Diệp Huyên cười: “Cô muốn chức gì?"
VietWriter.vn
Nàng ấy chỉ lắc đầu: “Ngươi cho đi”.
Diệp Huyên gật gù: “Từ giờ trở đi, cô có thể hoàn toàn thay mặt ta”.
Hắn đưa một lệnh bài sang: “Đây là Thần Chủ Lệnh, thấy lệnh như thấy người”.
Khương Cửu hạ giọng: “Nếu có người không phục thì sao?"
Diệp Huyên lên tiếng: “Ra đây”.
Hắn vừa dứt lời, một cô gái áo đen xuất hiện sau lưng Khương Cửu.
"Cô ta do cô toàn quyền điều khiển, ngoài ra cô cũng có thể điều động Ám vệ”.
Khương Cửu nhìn hắn rồi gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Khi nàng ấy xoay người đi đến cửa thì gặp phải Thượng Quan Tiên Nhi.
Nàng ấy khẽ ngẩn ra: “Các hạ là?"
Khương Cửu mỉm cười: “Ta là Khương Cửu. Từ giờ phút này trở đi, ta sẽ ở bên hắn, phụ trách một số công việc, về sau xin được chỉ giáo nhiều hơn”.
Sắc mặt Thượng Quan Tiên Nhi có một thoáng cứng đờ nhưng nhanh chóng trở lại bình thường, gật đầu nói: “Hoan nghênh Khương cô