Vù!
Cánh cổng thành đó đột nhiên vỡ nát.
Trước mặt Diệp Huyên không xa là một cô bé khoảng mười một, mười hai tuổi, cô bé này giống với Bắc Cảnh Vương đến sáu bảy phần. Sau lưng cô bé còn có đến hàng trăm binh sĩ!
Lúc này, một binh sĩ Bắc Cảnh đi đến bên cạnh Diệp Huyên: “Thần chủ… Nàng ấy là con gái duy nhất của Bắc Cảnh Vương”.
Con gái Bắc Cảnh Vương!
Diệp Huyên nhìn cô bé: “Ngươi muốn giết ta?”
VietWriter.vn
Cô bé nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi đã giết phụ thân ta”.
Diệp Huyên cười nói: “Ta không giết ông ta thì ông sẽ giết ta!”
Cô bé cứ nhìn Diệp Huyên như vậy: “Ta biết, ta không đánh lại ngươi”.
Diệp Huyên cười nói: “Vậy ngươi vẫn còn ở đây?”
Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Ta sẽ không đi!”
Diệp Huyên đi đến trước mặt cô bé, hắn chĩa kiếm vào giữa chân mày cô bé, đối phương lại không hề e sợ, cô bé cứ nhìn Diệp Huyên như vậy.
Mà những binh sĩ Bắc Cảnh xung quanh đều biến sắc.
Có vài người muốn ra tay nhưng lại không dám.
Bắc Cảnh Vương ở Bắc Cảnh vẫn rất được lòng người.
Đột nhiên Diệp Huyên thu hồi kiếm, hắn cười nói: “Ta không giết ngươi! Chuyện giữa ta và phụ thân ngươi là chuyện giữa đàn ông với nhau, đương nhiên ta biết, nếu như ông ta thắng thì khả năng cao hắn sẽ giết hại tất cả những người bên cạnh ta nhưng ta sẽ không giết ngươi, có biết vì