Gặp cô gái váy trắng!
Lúc này Diệp Huyên xem như đã hiểu tại sao suốt quãng đường vừa rồi bọn họ đi lại không xuất hiện bất trắc gì.
Những người này không phải là không muốn ra tay mà là đang e ngại.
Kiêng dè cô gái váy trắng!
Mà lúc này, đối phương lại yêu cầu gặp cô gái váy trắng, rõ ràng là muốn thăm dò tình hình cô gái váy trắng.
Diệp Huyên nhìn ông lão, cười nói: “Sư tôn ta ở một nơi khá xa, nếu ngươi muốn gặp nàng ấy thì có thể đi tìm nàng ấy!”
VietWriter.vn
Ông lão áo choàng trắng trầm mặc.
Lúc này, Diệp Huyên lạ nói: “Nàng ấy giết Bắc Cảnh Vương, chỉ dùng một kiếm”.
Nghe vậy, con ngươi ông lão áo trắng khẽ co rút, mà khi đó Diệp Huyên lại nói: “Hơn nữa, bản thể của nàng ấy chưa từng xuất hiện”.
Ông lão áo trắng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đang uy hiếp lão phu sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Không, ta chỉ đang nhắc nhở các ngươi”.
Vừa dứt lời, hắn mở lòng bàn tay, tháp Giới Ngục đã xuất hiện trong tay hắn.
Ánh mắt ông lão áo trắng lập tức dời đến tháp Giới Ngục, Diệp Huyên cười nói: “Tháp này là chí bảo của Ngũ Duy! Ngươi muốn không?”
Ông lão áo trắng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi cho rằng sư tôn mình là vô địch sao?”
Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Vậy các người đi tìm nàng ấy đi! Nhưng mà xem như tình bằng hữu ta nhắc nhở chút, tính khí sư tôn ta chẳng phải tốt lành đâu”.
Nói xong hắn đi về nơi