Toàn bộ Tiên Kiếm giới khiếp sợ!
Chẳng mấy chốc, tia kiếm quang đỏ như máu đã bay thẳng đến Tiên Kiếm Tông, mà lúc này, bỗng có một thanh trường kiếm lao lên từ trên Tiên Kiếm Tông.
Ầm!
Thanh kiếm máu bị ép dừng lại, nhưng chẳng mấy chốc trường kiếm kia đã nổ tung!
Bên trên Tiên Kiếm Tông, huyết quang tản đi, Diệp Huyên xuất hiện trước mặt chúng đệ tử Tiên Kiếm Tông.
Diệp Huyên lúc này đây toàn thân đỏ như máu, trên người tỏa ra một luồng lệ khí!
Khí hung lệ!
VietWriter.vn
Kiếm Thập Phong nhìn Diệp Huyên: "Diệp Huyên, ngươi..."
Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất.
Xoẹt!
Trên không, một tiếng vang xé rách không gian đột ngột vang lên.
Kiếm Thập Phong khẽ nhíu mày, gã cũng búng ngón tay về phía trước, trên đầu ngón tay có một tia kiếm quang hiện lên.
Ầm!
Diệp Huyên bị ép dừng lại, thế nhưng Kiếm Thập Phong cũng bị đẩy lùi lại mấy trượng!
Kiếm Thập Phong nhìn kiếm trong tay Diệp Huyên: "Kiếm tốt! Ngươi..."
Mà lúc này Diệp Huyên lại biến mất lần nữa.
Vèo!
Một tiếng kiếm ngân vang vọng khắp chân trời!
Kiếm Thập Phong híp hai mắt lại, trong mắt lóe lên tia kiếm quang, một khắc sau, gã đột nhiên lao nhanh về trước, một vạt kiếm quang chớp mắt nhấn chìm Diệp Huyên.
"Chém!"
Ngay lúc ấy,