*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tất nhiên họ đã không muốn chừa cho Diệp Huyên bất kỳ cơ hội nào nữa!
Diệp Huyên càng đánh càng mạnh, nếu cứ tiếp tục hao tổn như thế, ai biết được hắn sẽ mạnh đến mức nào?
Bởi vậy, nhà họ Hiên Viên quyết định tung đòn chí mạng!
Hai cường giả bán bộ Đăng Phong Cảnh thêm vào sáu Chí Cảnh đỉnh cao, đội hình này đã hoàn toàn có thể giết chết Diệp Huyên rồi!
Hiên Viên Kỳ ở phía dưới nhìn thẳng vào Diệp Huyên: "Giết!"
Vừa dứt lời, tám người trên không lập tức định ra tay, mà đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên ngửa đầu gào lên, một khắc sau, một tòa tháp nhỏ đột nhiên xuất hiện ở giữa hàng mày của hắn!
Tháp Giới Ngục!
Khoảnh khắc tháp Giới Ngục xuất hiện, tất cả mọi người ở đấy đều biến sắc...
Tháp Giới Ngục!
Khi toà tháp nhỏ kia hiện ra, một áp lực vô hình lập tức xuất hiện, sức mạnh của áp lực này làm cho mọi người ở đây đều biến sắc!
Bao gồm cả hai vị cao thủ Đăng Phong Cảnh trước mặt Diệp Huyên.
Lúc này, Hiên Viên Kỳ ở phía dưới đột nhiên tức giận nói: “Mau giết hắn!”
Ngay lúc này, ả ta có chút hoảng rồi.
Bởi vì ả ta cũng đã cảm nhận thấy một mùi chết chóc!
Hiên Viên Kỳ vừa dứt lời, hai cao thủ bán bộ Đăng Phong Cảnh ở cách đó không xa lập tức biến mất, chuẩn bị ra tay.
Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên gầm lên: “Tù!”
Thanh âm vừa dứt, trên đầu hai ông lão trước mặt Diệp Huyên bỗng nhiên xuất hiện hai chữ 'Tù' màu đỏ máu, khi hai chữ này xuất hiện, hai ông lão liền dừng lại tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Cùng lúc đó, sáu gã thị vệ mặc giáp vàng phía sau hai ông lão cũng bị khoá chặt tại chỗ!
Tám người đều hoảng hốt!
Hai ông lão đứng đầu thúc giục tất cả huyền khí trong cơ thể, nhưng mà, bọn họ vẫn không thể mảy may động được chút nào!
Đúng lúc này, Diệp Huyên lại gầm lên: “Thu!”
Vừa dứt lời, tám người lập tức biến mất!
Mà gần như là cùng lúc, sắc mặt Diệp Huyên trắng bệch, không phải trắng bình thường!
Mà cách đó không xa, Hiên Viên Kỳ đã ngây người.
Mất rồi?
Diệp Huyên xoay người biến mất.
Sắc mặt của các cao thủ nhà Hiên Viên trắng bệch như tờ giấy!
Xong rồi?
Diệp Huyên vừa giết hai vị bán bộ Đăng Phong Cảnh và sáu cao thủ Chí Cảnh đỉnh cao chỉ trong chớp mắt?
Cách đó không xa, sắc mặt Hiên Viên Kỳ lúc này cũng vô cùng tái nhợt.
Ả ta cũng không ngờ Diệp Huyên vậy mà lại có thể dùng sức của một mình hắn giết chết hai bán bộ Đăng Phong Cảnh và sáu Chí Cảnh!
Họ đều là cao thủ đỉnh cấp của nhà Hiên Viên đó!
Trái tim Hiên Viên Kỳ đang rỉ máu!
Đương nhiên, càng nhiều hơn chính là sợ hãi!
Lúc này đây, ả ta thật sự sợ rồi!
Giết chết Đăng Phong và sáu Chí Cảnh trong chớp mắt, việc này ít nhất cũng phải là cao thủ Đăng Phong Cảnh chân chính mới làm được. Nói cách khác, Diệp Huyên của bây giờ, sau khi sử dụng toà tháp kia, đã có được thực lực của cao thủ Đăng Phong Cảnh...
Chơi với lửa có ngày chết cháy!
Lần này, ả ta thật sự chơi phải lửa rồi!
...
Những gì Diệp Huyên làm ở nhà họ Hiên Viên nhanh chóng truyền khắp đại thế giới Huyền Hoàng!
Lúc này, toàn bộ đại thế giới Huyền Hoàng đều hết sức kinh hãi.
Huyền Hoàng giới, trong điện Huyền Hoàng.
Huyền Hoàng chủ đứng ở cửa điện Huyền Hoàng, trong tay cầm quyển mật báo.
Qua hồi lâu, Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: “Thật không ngờ tới, thực lực của tên Diệp Huyên này lại có thể đạt tới trình độ như vậy...”
Ở bên cạnh Huyền Hoàng chủ, một ông lão trầm giọng nói: “Lần này nhà Hiên Viên có thể nói là chịu tổn thất nghiêm trọng”.
Huyền Hoàng chủ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Vẫn chưa đủ đâu!”
Nói đến đây, khoé miệng bà ta hơi nhếch lên: “Chỉ mới bắt đầu thôi!”
...
Trong tháp Giới Ngục, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, trước mặt hắn là một đống Nguyên Tinh, ngoài ra hắn còn uống mấy viên đan dược chữa thương.
Lúc này cơ thể hắn đang khôi phục với tốc độ cực nhanh.
Mà ở trước mặt hắn còn bày ra tám cái xác.
Hai bán bộ Đăng Phong Cảnh, sáu Chí Cảnh đỉnh cao!
Sau khi vào tháp Giới Ngục, tám người này lập tức bị giết chết! Nhưng mà, hắn cũng phải trả cái giá lớn, đó chính là toà tháp chìm vào ngủ say, hắn sẽ không thể thúc dục tháp Giới Ngục trong khoảng thời gian ngắn.
Trước mặt Diệp Huyên là Viêm Già và A Việt.
A Việt nhìn Diệp Huyên, trầm giọng nói: “Việc này sợ là vẫn chưa xong đâu!”
Viêm Già gật đầu: “Sợ là chỉ vừa mới bắt đầu!”
A Việt thấp giọng thở dài: “Tiểu tử này quá để tâm tới em gái hắn rồi!”
Viêm Già nhìn sang A Việt: “Có đối sách nào không?”
A Việt lắc đầu: “Không ai khuyên được hắn!”
Viêm Già trầm lặng.
Có ai có thể khuyên được Diệp Huyên đang nổi điên không?
Có.
Diệp Liên!
Nhưng Diệp Liên lại bị bắt đi rồi.
Chính vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên đứng lên, hắn nhìn tám cái xác dưới đất, sau đó hắn vung tay phải lên, một đống tư liệu xuất hiện trước mặt hắn.
Luyện Chế Ma Thi!
Hắn biết chiêu Luyện Thế Ma Thi này, sở dĩ lúc trước để Ma chủ luyện chế, là bởi vì Ma chủ lợi hại hơn hắn!
Bây giờ Ma chủ ngủ say, hắn chỉ có thể tự mình làm!
A Việt nhìn qua Diệp Huyên, sau đó nói: “Nhà Hiên Viên mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của ngươi đó”.
Diệp Huyên im lặng.
A Việt lại nói: “Cứ kiên quyết đối đầu không phải là kế hay”.
Diệp Huyên vẫn im lặng.
A Việt nhìn sang Viêm Già, Viêm Già lắc đầu.
Bây giờ nói gì cũng không có tác dụng!
A Việt khẽ thở dài, chỉ cần liên quan đến Diệp Liên, tiểu tử Diệp Huyên này liền giống như biến thành một người khác vậy!
Khoảng ba canh giờ sau, Diệp Huyên đang muốn ra khỏi tháp Giới Ngục, lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn: “Phải đánh nhau à?”
Diệp Huyên xoa đầu Tiểu Linh Nhi: “Phải ngoan!”
Nói xong, hắn ra khỏi tháp Giới Ngục.
Mà ở cửa tháp tầng một có tám Ma Thi đứng đó!
Sức chiến đấu của tám Ma Thi này không mạnh được như bọn họ lúc còn sống, nhưng cũng không yếu, ít nhất được tám phần thực lực của bọn họ.
Hơn nữa, những Ma Thi này trải qua bí pháp luyện chế của Ma tộc, cơ thể càng được tăng cường nhiều hơn, bởi vậy, sức chiến đấu của chúng vẫn vô cùng khủng bố.
Trong tháp Giới Ngục.
Nhìn Diệp Huyên rời đi, Tiểu Linh Nhin trầm lặng. Qua hồi lâu, cô bé đột nhiên nắm chặt hai nắm đấm, lầm bầm hai tiếng: “Dám bắt nạt người của ta!”
Ở bên cạnh, A Việt và Viêm Già: “...”
Tiểu Linh Nhi chợt xoay người rời đi, rất nhanh, cô bé đến trước một cây linh thụ, dưới cây linh thụ có đặt hai
cái hộp.
Tiểu Linh Nhi ngồi xổm trước hộp, không biết đang nói thầm cái gì: “Ừm... Đánh nhau... Hả... Hộp màu đen này sao... Cái gì ... Lợi hại không... Được được...”
...
Trong tầng một, Viêm Già nhìn lên mái nhà, nhẹ giọng nói: “Tiểu nha đầu kia đang xem thường cái gì?”
A Việt lắc đầu: “Nha đầu kia cũng có chỗ dựa vững chắc đấy.”
Viêm Già nhìn A Việt, A Việt trầm giọng nói: “Hơn nữa, rất lợi hại!”
Nàng ta đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ lúc tiểu tử màu trắng kia xuất hiện!
Giá trị võ lực của tiểu tử kia có thể không cao, nhưng linh thể trong trời đất đều sợ nó, không chỉ có như thế, nó còn có thể khống chế linh khí, điều này là trí mạng nhất!
Linh khí là căn bản của võ giả, mà cái này lại chịu khống chế bởi tiểu tử kia... Quan trọng nhất là tiểu tử kia với người đàn ông mặc thanh sam là một...
Người đàn ông mặc thanh sam!
A Việt lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, nàng ta nhìn sang A Việt: “Ta tìm hiểu một chút về thế giới này.”
Viêm Già nhìn về phía A Việt, A Việt nhẹ giọng nói: “Đây gần như là thế giới mạnh nhất trong Tứ Duy giới, không đơn giản đâu, tiểu tử này bây giờ đã không được bình thường rồi, hắn hoàn toàn mặc kệ có nguy hiểm hay không, ta đi hiểu biết một chút...”
Nói xong, nàng ta đã biến mất.
...
Hiên Viên giới.
Hiên Viên giới lúc này có phòng bị mà trước nay chưa từng có!
Sau khi Diệp Huyên rời đi, nhà họ Hiên Viên lập tức triệu hồi các cao thủ bên ngoài nhà họ Hiên Viên.
Mà tại Hiên Viên giới, một quầng sáng lớn đột nhiên xuất hiện trên bầu trời Hiên Viên giới, quầng sáng này bao phủ toàn bộ Hiên Viên giới, mà trên quầng sáng này còn được trải đầy các loại bùa màu vàng.
Trong điện Hiên Viên.
Lúc này các cao thủ nhà họ Hiên Viên tập hợp trong điện, mà đứng đầu là một vị trưởng lão Thái thượng của nhà họ Hiên Viên, tên là Hiên Viên Phong, năm đó cũng là một vị cao thủ siêu cấp tiếng tăm lừng lẫy.
Hiên Viên Phong có dáng người gầy ốm, sắc mặt khô vàng, hai mắt như chim ưng, sắc bén như đao.
Ở bên phải cách trưởng lão Thái thượng không xa là Hiên Viên Kỳ.
Giờ phút này hai cánh tay của Hiên Viên Kỳ đã khôi phục! Lúc này, một ông lão ở phía dưới đột nhiên nói: “Việc lần này cần phải nghiêm khắc trừng phạt Hiên Viên Kỳ!”
Ông ta vừa nói vừa nhìn về phía Hiên Viên Kỳ: “Nếu không phải nàng ta quyết định sách lược sai lầm thì nhà họ Hiên Viên ta sao có thể bị tổn nhiều cao thủ như vậy? Không chỉ có như thế, còn làm thất lạc em gái của Diệp Huyên, khiến cho chúng ta không có cách nào kiềm chế Diệp Huyên kia! Hơn nữa bây giờ Diệp Huyên giống như một kẻ điên nhắm vào nhà họ Hiên Viên ta, chúng ta sống mái với Diệp Huyên, không ngừng bị Diệp Huyên làm cho tiêu hao, người được lợi là ai? Là nhà họ Hiên Viên ta sao?”
Hiên Viên Kỳ trầm lặng.
Ông lão lại nói: “Cho tới bây giờ, chúng ta vẫn chưa biết rốt cuộc là ai đứng sau bày mưu ra tất cả những điều này! Mà bây giờ nhà họ Hiên Viên ta tổn thất nghiêm trọng, rơi vào tình cảnh như hiện giờ, Hiên Viên Kỳ khó tránh khỏi trách nhiệm”.
Hiên Viên Phong đột nhiên nhìn về phía ông lão vừa nói: “Lúc này, điều chúng ta nên quan tâm không phải là lỗi của ai, mà là nên tìm cách giải quyết gã Diệp Huyên này!”
Nói xong, ông ta quét nhìn một lượt mọi người: “Nhà họ Hiên Viên ta từ khi tổ tiên thành lập gia tộc tới nay, chưa từng bị người khác ức hiếp làm nhục như thế. Hiện nay cả đại thế giới Huyền Hoàng đều đang chê cười nhà họ Hiên Viên ta, nỗi nhục này không rửa sạch, nhà họ Hiên Viên ta mãi mãi không thể ngẩng đầu tại đại thế giới Huyền Hoàng này!”
Trước mặt Hiên Viên Phong, ông lão kia trầm giọng nói: “Chúng ta đã bị người khác lợi dụng!”
Hiên Viên Phong nói bằng giọng lạnh lùng: “Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là báu vật kia vẫn trong tay Diệp Huyên, trọng điểm là Diệp Huyên đã giết hơn mười người của nhà họ Hiên Viên ta, trọng điểm là Diệp Huyên đã mang đến sự sỉ nhục cho nhà họ Hiên Viên”.
Nói xong, ông ta nhìn sang Hiên Viên Kỳ: “Truyền lệnh xuống, bằng mọi giá phải tìm kiếm Diệp Huyên, nếu không tìm thấy, nhà họ Hiên Viên ta sẽ tiến đến Bắc Cảnh, lão phu muốn xem xem, Diệp Huyên rốt cuộc có chịu ra không, ta...”
Nói đến đây, ông ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa điện Hiên Viên.
Gần như là cùng một lúc, mọi người ở đây đều xoay người nhìn về phía cửa đại điện.
Một người đàn ông đang đứng ở đó!
Diệp Huyên!
Khi nhìn thấy Diệp Huyên, mọi người đều sửng sốt, Diệp Huyên này tự mình đến đây?
Hiên Viên Phong nhìn thấy Diệp Huyên, hai mắt híp lại, tay phải từ từ nắm chặt.
Diệp Huyên nhìn về phía Hiên Viên Phong: “Ngươi đang tìm ta?”
Hiên Viên Phong đang định nói, Diệp Huyên đột nhiên biến mất.
Xuy!
Một tia kiếm quang chợt loé lên!
Nhất Kiếm Vô Lượng!
Khi một lần nữa nhìn thấy kiếm kỹ này, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi!
Kiếm kỹ này lúc trước đã giết chết Hiên Viên Tiếu chỉ trong chớp mắt!