Ông lão lưng còng chầm chậm đi về phía Diệp Huyên: “Diệp Huyên, không thể không nói, ngươi quả thực rất yêu nghiệt!”
Vừa dứt lời, tay phải ông ta đã đặt trên thanh kiếm màu vàng bên hông mình.
Lúc này, An Lan Tú đứng chắn trước mặt Diệp Huyên, nàng mở lòng bàn tay, một thanh trường thương xuất hiện trong tay nàng.
Ông lão lưng còng nhìn An Lan Tú, đột nhiên ông ta biến mất.
An Lan Tú bước về phía trước một bước, thanh trường thương trong tay nàng như một con rồng sấm phóng ra.
Ông lão lưng còng vẫn chưa ra kiếm mà đánh mạnh một quyền về phía trước.
Ầm!
An Lan Tú lập tức lùi lại, ông lão lưng còng không hề truy đánh An Lan Tú mà xông về phía Diệp Huyên.
Mạc Tà và Liên Vạn Lý đang định ra tay thì ngay lúc đó, vô số áp lực nặng nề trực tiếp bao phủ hai người họ.
Ở bên kia, ông lão lưng còng đã đến trước mặt Diệp Huyên, nhìn Diệp Huyên trước mặt, ông lão lưng còng cười hung tợn: “Diệp Huyên, ngươi có biết kiếm này là kiếm gì không? Chính là Kiếm Thủ! Đứng đầu vạn kiếm cả thiên hạ, kiếm này vừa đánh ra thì vạn kiếm đều thần phục!”
Vừa dứt lời, ông ta rút mạnh kiếm.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Vù!
Một luồng kiếm quang màu vàng bay thẳng lên trời!
Kiếm này vừa đánh, vạn kiếm thiên hạ đều thần phục!
Thế mà kiếm Thiên Tru trong tay Diệp Huyên lại không phục…
Kiếm Thủ!
Kiếm Thủ là gì?
Tức là thủ lĩnh của kiếm trong thiên hạ!
Không thể không nói, khi ông lão rút thanh kiếm màu vàng kia ra, Diệp Huyên ngay lập tức cảm nhận được kiếm ý mạnh mẽ!
Kiếm ý của chính thanh kiếm!
Nhưng mà, kiếm Thiên Tru trong tay hắn không phục!
Kiếm Thiên Tru!
Thanh kiếm sắc bén nhất của vũ trụ nào đó năm ấy!
Nó có lẽ không phải thanh kiếm mạnh nhất, nhưng nó tuyệt đối là kiếm sắc bén nhất!
Lúc này, từ thân kiếm Thiên Tru đã bộc phát ra luồng kiếm ý ngập trời!
Chiến ý