Lúc này, Diệp Huyên bỗng nói: "Cô nương, tháp này chọn ta, ta cũng có chút bất ngờ. Nhưng nếu nó đã chọn ta, nhận ta làm chủ, vậy thì ta sẽ không trốn tránh, mà dù sao cũng không trốn được! Vẫn là câu nói đó, nếu mọi người giúp ta, ngày sau ta sẽ dùng thân phận Tháp chủ trả lại tự do cho mọi người".
Cô gái nhìn Diệp Huyên: "Nếu ngươi thật sự có thể khống chế tháp này cùng tất cả đạo tắc ở trong đấy, ngươi sẽ không khôi phục tự do cho chúng ta".
Diệp Huyên nhìn cô gái: "Viêm Già cô nương tin ta, A Việt tin ta!"
Cô gái im lặng.
Diệp Huyên cũng không nói chuyện, hắn cầm ấm trà rót cho mình một tách, nước trà đổ vào chén, một hương thơm thanh thoát len vào trong mũi.
Cô gái đột nhiên bảo: "Vào tháp xem!"
Diệp Huyên gật đầu.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Hai người vào trong tháp Giới Ngục, lúc này Tiểu Linh Nhi xuất hiện trước mặt hai người, cô bé nhìn cô gái kia với ánh mắt đề phòng.
Diệp Huyên cười hỏi: "Sao lại không trồng linh quả nữa?"
Tiểu Linh Nhi vung tay nhỏ lên, một lò luyện đan to lớn xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, trong lò luyện đan đang có một ngọn lửa cháy bừng bừng!
Lò luyện đan?
Diệp Huyên ngây cả người, sau đó hỏi: "Ngươi đang luyện đan à?"
Tiểu Linh Nhi vội vàng gật đầu, tiếp đó, cô bé lấy một quyển sách cổ ra, Diệp Huyên liếc nhìn, trên đó có viết hai chữ lớn: Đan Kinh!
Diệp Huyên nhìn về phía Tiểu