Kiếm!
Hắn không sợ thứ gì nhất chứ? Đương nhiên là kiếm!
Hắn tu luyện công pháp của cô gái bí ẩn cũng không phải là vô ích, đương nhiên chuyện này cũng không đại biểu Kiếm thể của hắn là vô địch.
Nếu như kiếm của đối thủ có cấp bậc cao hơn hắn thì hắn sẽ không thể cắn nuốt được.
Nếu như là cùng cấp, vậy chỉ có năm mươi phần trăm cơ hội cắn nuốt được!
Phải biết ở trong cùng một cấp độ cũng có phân chia mạnh yếu!
Dù sao chỉ cần yếu hơn kiếm Liên Tú của hắn thì hắn có thể cắn nuốt hết!
Đây chính là điểm nghịch thiên của bộ công pháp này!
Ở trước mặt Diệp Huyên, kiếm cương màu đen tiến vào trong cơ thể hắn lập tức hóa thành vô số năng lượng, bị cơ thể Diệp Huyên hấp thu.
Thanh niên áo đen trước mặt Diệp Huyên phát hiện ra điểm này, sắc mặt thay đổi: “Sao có thể…”
Khi hắn định lùi lại thì đúng lúc này, hai tay Diệp Huyên đột nhiên nắm lại với nhau, sau đó lập tức đấm vào vị trí trí mạng ở hai bên trái phải trên đầu thanh niên áo đen kia.
Ầm!
Đầu thanh niên áo đen nổ tung!
Thân người Diệp Huyên lóe lên, lùi ra sau, mà ở bên dưới, kiếm Liên Tú đã kéo Diệp Liên đang rơi xuống lại!
Hai mắt Diệp Huyên chậm rãi nhắm lại!
Vào lúc này, thân thể hắn khẽ run run!
Sắp đột phá!
Một thanh kiếm bậc Minh tối thiểu cũng có thể sánh bằng với trên mười chuôi Linh Kiếm cực phẩm!
Chỉ là Diệp Huyên không lựa chọn đột phá luôn mà cưỡng ép đè lại, hiện giờ đột phá thì chẳng khác nào tự tìm đường chết!
Hắn bay tới bên cạnh Diệp Liên, ôm Diệp Liên hạ xuống mặt đất, sau đó lấy một viên đan Kim Sang ra đút cho Diệp Liên.
Một lúc sau, sắc mặt Diệp Liên dần tốt hơn nhiều, sau đó cô bé chậm rãi mở hai mắt ra.
Khi nhìn thấy Diệp Huyên, nước mắt Diệp Liên chảy ra, cô bé chăm chú nhìn Diệp Huyên.
Diệp Huyên nhẹ nhàng xoa đầu Diệp Liên: “Huynh đưa muội về nhà!”
Nói xong, hắn kéo tay Diệp Liên đi về phía xa, đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên dừng lại.
Ở đối diện hắn chính là thanh niên áo đen trước đó chiến đấu với hắn, chiếc áo đen bên ngoài đã bị phá hủy, hiện giờ hắn ta đang mặc một bộ giáp mềm màu bạc.
Trước đó vì cứu Diệp Liên nên Diệp Huyên không hề thừa thắng xông tới làm thịt tên thanh niên này, mà hắn ta cũng chưa chạy trốn.
Ở bên trái thanh niên giáp bạc chính là thanh niên cầm trường cung, mà ở bên phải thanh niên cầm trường cung thì còn có một tên thanh niên béo, hai tay tên thanh niên béo cầm hai thanh búa màu đen cực lớn.
Thanh niên béo này mới xuất hiện!
Mặc Vân Khởi đi tới bên cạnh Diệp Huyên, hắn nhìn ba người ở phía xa: “Cẩn thận tên lén lút kia, trước đó gã chỉ đang thăm dò mà thôi, không hề dùng hết sức”.
Diệp Huyên gật đầu, đương nhiên hắn sẽ cẩn thận, bởi vì đến tận bây giờ hắn vẫn chưa cảm nhận được sự tồn tại của người âm thầm ra tay đó!
Gã là một tên sát thủ!
Diệp Huyên nhìn về phía Mặc Vân Khởi: “Chút nữa nếu có cơ hội thì đưa Tiểu Liên Nhi rời khỏi đây, ta sợ đám người này sẽ nhằm vào con bé, dùng con bé để quấy nhiễu chúng ta!”
Diệp Liên nhìn Diệp Huyên, không nói gì cả.
Mặc Vân Khởi đưa mắt nhìn Diệp Liên, sau khi do dự trong nháy mắt, hắn gật đầu đồng ý.
Có Diệp Liên ở đây, chắc chắn đám người đó sẽ nhắm vào cô bé, cô bé ở lại đây mới là nguy hiểm nhất!
Nhưng nếu như đưa Diệp Liên đi, vậy Diệp Huyên phải một mình đấu với đám người này!
Tình hình của Diệp Huyên sẽ trở nên rất tệ!
Đúng lúc này, thanh niên giáp bạc cầm