Nói xong, hắn như nhớ đến điều gì, nhìn thanh kiếm của cô gái váy trắng trước mặt: “Viêm Già cô nương, nếu Trảm Tiên Kiếm Hồ sử dụng kiếm này, có phải uy lực sẽ càng mạnh hơn không?”
Viêm Già im lặng.
Diệp Huyên hỏi: “Sao thế?”
Viêm Già trầm giọng nói: “Sử dụng kiếm này, người chết đầu tiên sẽ là ngươi!”
Diệp Huyên tỏ vẻ khó hiểu: “Vì sao?”
Viêm Già lạnh lùng nói: “Vì hồ lô này của ngươi không chịu nổi uy lực của nó!
Diệp Huyên: “…”
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Viêm Già nhìn kiếm của cô gái váy trắng, vẻ mặt nặng nề: “Với sức mạnh của kiếm này, dù là ở Ngũ Duy cũng rất ít ai có thể chống lại!”
Diệp Huyên gật đầu, đến bây giờ, hắn vẫn không dám tuỳ tiện sử dụng nó!
Vì bây giờ hắn vẫn chưa thể khống chế nó được!
Bây giờ sử dụng thanh kiếm này có lẽ sẽ làm tổn hại đến cả bản thân mình!
Diệp Huyên đột nhiên giơ tay cầm lấy thanh kiếm của cô gái váy trắng, thanh kiếm cũng không phản kháng, nhưng hắn chỉ cầm kiếm chứ không dám sử dụng nó.
Một khi sử dụng, chắc chắn sẽ là huỷ thiên diệt địa!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên không khỏi cười khổ, hắn chợt phát hiện tất cả lá bài tẩy của mình bây giờ đều gần như là lấy mạng đổi mạng với người ta!
Dù là Trảm Tiên Kiếm Hồ hay kiếm của cô gái váy trắng, hoặc là lục đạo chân ngôn kia… Bây giờ hắn đều không dám tuỳ tiện sử dụng.
Viêm Già đột nhiên cất lời: “Nâng cao cảnh giới, việc ngươi cần làm bây giờ là nâng cao cảnh giới, chỉ có như thế, ngươi mới có thể sử dụng những ngoại vật này dễ dàng hơn.”
Diệp Huyên gật đầu, bây giờ hắn đã