Ở một bên khác, một người áo đen vội vàng chạy tới trước một tảng đá lớn, người áo đen quỳ một chân: “Bệ hạ, đã điều tra ra người được học viện Thương Mộc Đế Quốc Đại Vân phái tới”.
Trên tảng đá lớn, Thác Bạt Ngạn bình thản nói: “Ai vậy?”
Người áo đen trầm giọng nói: “Cam Thập Tam!”
Nghe vậy, Thác Bạt Ngạn nhíu mày lại.
Ông lão và bà lão đứng sau lưng Thác Bạt Ngạn đưa mắt nhìn nhau, trong đôi mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
Cam Thập Tam! Người này vô cùng nổi tiếng!
Bởi vì hắn là một tên yêu nghiệt ở trên bảng Võ, hơn nữa còn xếp thứ mười một!
Mười một!
Đây là một thứ hạng vô cùng kinh khủng!
Nên nhớ Thanh Châu có bao nhiêu người chứ?
Hắn ta có thể xếp hạng mười một trong số đông đảo các thiên tài yêu nghiệt, có thể nói trong trăm vạn dặm chọn một cũng không hề quá đáng!
Mà đây không phải là nguyên nhân khiến hắn ta nổi tiếng!
Nguyên nhân hắn ta nổi tiếng khắp Thanh Châu là vì khi hắn ta còn ở Lăng Không Cảnh từng chiến đấu với Thần Hợp Cảnh!
Ngang tay!
Lăng Không Cảnh chiến ngang tay với Thần Hợp Cảnh!
Mà đó đã là chuyện nửa năm trước rồi!
Trên tảng đá lớn, Thác Bạt Ngạn nhìn cửa vào bí cảnh: “Hắn có hi vọng chiến thắng không?”
Ông lão đứng sau lưng Thác Bạt Ngạn lắc đầu: “Trừ khi hắn có át chủ bài nào khác”.
Sắc mặt Thác Bạt Ngạn rất bình tĩnh, không nói gì cả.
Ở một nơi khác, ở trên ngọn cây.
Khương Việt Thiên trầm giọng nói: “Cam Thập Tam!”
Cửu lâu chủ gật đầu: “Ta biết rồi”.
Khương Việt Thiên nhìn về phía Cửu lâu chủ: “Ngươi rất bình tĩnh đó!”
Cửu lâu chủ nhìn Khương Việt Thiên: “Đừng hoảng hốt, chúng ta hãy cứ lặng lẽ xem học viện Thương Mộc tự tìm đường chết đi!”
Khương Việt Thiên: “…”
…
Bên trong bí cảnh.
Ba người Diệp Huyên đang chiến đấu với đám người thanh niên giáp bạc.
Ba người đấu với mười mấy người!
Nếu xét về mặt nhân số, bên phía Diệp Huyên không hề chiếm ưu thế gì cả, khi chiến đấu với nhau, phe Diệp Huyên bị áp chế hoàn toàn, rơi vào thế hạ phong!
Diệp Huyên đối chiến với thanh niên giáp bạc, còn có thêm hai kẻ một là tên thanh niên béo hai tay cầm hai thanh búa và hai là thanh niên cầm trường thương kia nữa.
Ngoài ba người này, thỉnh thoảng còn có một mũi tên bắn lén, ở trên bả vai Diệp Huyên đã có một mũi tên rồi.
Không chỉ là Diệp Huyên, trên người Mặc Vân Khởi và Bạch Trạch đều có tên cắm!
Tên bắn lén rất khó đề phòng! Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om để ủng hộ chúng mình nha.
Website T*amlinh2*47.c*om cập nhật truyện mới nhanh nhất
Đúng lúc này, Diệp Huyên nhìn về phía Bạch Trạch: “To con, ngăn cản thay ta một chút!”
Vừa nói xong, hắn bay thẳng ra phía bên ngoài, mục tiêu của hắn chính là thanh niên dùng trường cung ở cách đó vài chục trượng! Nếu như tên thanh niên dùng trường cung không chết, ba người bọn họ sẽ bị tên này từ từ giết chết!