Một Thần sứ mạnh như vậy lại bị Diệp Huyên giết chết trong nháy mắt!
Hắn là ma quỷ sao?
Cô gái tóc trắng nhìn Diệp Huyên ở phía xa, lúc này, nàng ta chợt phát hiện dường như mình chưa từng nhìn thấu thiếu niên trước mắt!
Trong mắt người đàn ông kim quang cũng lộ vẻ nặng nề.
Thực lực của Thần sứ khi nãy mạnh hơn hắn ta và cô gái tóc trắng một chút, nhưng lại bị Diệp Huyên giết chết một cách dễ dàng!
Điều này rất đáng sợ!
Năm đó, Thần chiến thắng Nhân tộc, nhưng không có nghĩa là Nhân tộc không có cao thủ và yêu nghiệt.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Có vài cao thủ và yêu nghiệt, dù là Thần cũng phải kiêng dè.
Lúc này, Liên Thiển đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nàng ta nhìn mấy người cô gái tóc trắng, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Chúng ta đi trước đã!”
Diệp Huyên gật đầu.
Với tình trạng của hắn bây giờ đã không thể nào đánh tiếp nữa rồi!
Việc hắn cần làm bây giờ là lo chữa thương!
Mấy người Diệp Huyên muốn rút lui, nhưng lúc này, cô gái tóc trắng đột nhiên nói: “Muốn đi à?”
Dứt lời, nàng ta vung tay phải lên, một tia lôi quang bắn về phía mấy cao thủ Bắc Cảnh.
Sao nàng ta không nhìn ra bây giờ Diệp Huyên đang trong trạng thái suy yếu được?
Bây giờ nếu để Diệp Huyên chạy mất, sau này đợi hắn dưỡng thương xong rồi sẽ càng khó giết hơn!
Hơn nữa đã có cao thủ đuổi đến đây rồi!
Việc nàng ta phải làm bây giờ là giữ chân Diệp Huyên!
Thấy cô gái tóc trắng trực tiếp ra tay, Liên Thiển khẽ nhíu mày, nàng ta đột nhiên nhìn về phía người đàn