Khi Diệp Huyên đang ngơ ngác, hắn chợt thấy bụng đau đớn, ngay sau đó hắn lùi lại mấy trượng!
Hắn chưa dừng lại, một cơn gió mạnh đã ập tới trước mặt hắn!
Diệp Huyên biến sắc, hai tay đan chéo vào nhau, sau đó chặn về phía trước!
Ầm!
Một tiếng nổ vang dội vang lên, Diệp Huyên lại lùi về sau mấy trượng!
Hắn vừa dừng lại, bên phải đã vang lên một âm thanh xé rách chói tai.
Đây là một cú đá ngang!
Diệp Huyên ngửa người ra sau, người nọ lập tức đá hụt, lúc này Diệp Huyên đứng thẳng dậy, sau đó đụng về trước.
Ầm!
Một bóng người lập tức lùi lại mấy trượng!
Diệp Huyên nhìn về phía đối diện, trước mặt hắn là một cô gái, nàng ta mặc váy dạ hành, khuôn mặt như vẽ, ánh mắt lạnh lẽo hàm chứa sát ý!
Bởi vì Diệp Huyên vừa chạm vào chỗ không nên chạm!
Diệp Huyên chậm rãi siết chặt tay phải, hắn không dám coi thường nữ nhân này, phải nói là không thể coi thường tất cả những người ở đây!
Lúc này, người đàn ông cầm trường đao cách đó không xa giận dữ: “Thiền U, sao vẫn chưa giết hắn?”
Cô gái nhìn gã: “Chú ý cách dùng từ của ngươi!”
Nói xong, nàng ta nhìn sang Diệp Huyên, trong nháy mắt thân thể nàng ta đột nhiên trở nên hư ảo!
Diệp Huyên nheo mắt, xoè tay ra, một nhánh cây xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, ngay sau đó hắn đâm nhanh về trước!
Một nhát đâm nhanh