Ả dừng lại một chút: “Còn cô gái một kiếm chém chết Thần ở đại thế giới Huyền Hoàng thì sao?"
Diệp Huyên chỉ cười: “Ngươi đoán xem”.
Viên Tiểu Đao nhìn hắn: “Nếu ta đoán không sai thì nàng ta lúc đó cũng không phải là bản thể, hiện giờ hoặc đã biến mất, hoặc vì nguyên nhân nào đó mà không thể xuất chiến, có đúng không?"
Thấy hắn lặng thinh, ả cười: “Xem ra bọn ta đoán đúng rồi”.
Diệp Huyên nhìn ả: “Vậy nên các người mới dám ra tay?"
"Phải nói là người phía sau ngươi rất mạnh, bọn ta kiêng kỵ vô cùng”.
Viên Tiểu Đao nhìn hắn, khẽ đáp: “Nếu không phải bảo vật Ngũ Duy này cực kỳ quan trọng với bọn ta thì bọn ta cũng không muốn trở mặt thành thù với ngươi”.
Diệp Huyên cười: “Trước kia cũng có rất nhiều người nói món bảo vật này quan trọng với họ, nhưng các ngươi thật sự hiểu nó sao?"
Viên Tiểu Đao lắc đầu: “Ngươi không biết Lưỡng Giới Thiên... nơi đó... quá bi tráng...”
Nghe đến ba chữ "Lưỡng Giới Thiên", Diệp Huyên rơi vào im lặng.
Theo lời Quan Quân, đó là nơi tụ tập của vô số cường giả đỉnh cao của vũ trụ Tứ Duy với một mục đích duy nhất là tiến vào Ngũ Duy.
Mà hiện nay, lối tắt duy nhất cho họ... nằm trong tháp Giới Ngục.
Không cần nói cũng biết điều này khiến họ điên cuồng đến nhường nào.
Diệp Huyên có thể đoán ra Thần Điện không phải là thế lực đầu tiên hay cuối cùng đến gây phiền toái cho