Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Nhưng ta không biết có bao nhiêu thế lực trong bóng tối... Cũng không biết thế lực cụ thể của những người này!”
“Vậy còn không đơn giản?”
Kiều Thiên Nhi lạnh nhạt nói: “Ngươi có thể tổ chức một hội bán đấu giá, công khai bán đấu giá toà tháp này, tất cả mọi người có thể tham gia! Cứ như vậy, những người đó tự nhiên sẽ hiện thân, dĩ nhiên, phải có cao thủ mạnh mẽ trấn giữ”.
Nói xong, nàng ta ngẩng đầu nhìn: “Cô gái áo tím kia vừa hay có thể! Có nàng ta trấn giữ, không ai dám dễ dàng động thủ, bởi vì nếu động thủ thì sẽ quá lộ liễu, hơn nữa, mất công mà còn không được lợi gì, bởi vì cuối cùng có thể không có được gì cả, ngược lại còn làm cho người khác được lợi”.
Hội đấu giá!
Diệp Huyên ngây người, sau đó cười nói: “Kế hay!”
Kiều Thiên Nhi lại nói: “Để thu hút càng nhiều người đến, ngươi còn có thể nói với bên ngoài, thảo luận nghiên cứu với mọi người về Ngũ Duy, về bảo vật này... Đương nhiên, không phải người nào cũng có thể đến, người đến nhất định phải là cao thủ Địa Tiên hoặc cao hơn, cứ như vậy, tuyệt đối có thể tụ tập phần lớn cao thủ siêu cấp của Tứ Duy này, khi đó, nếu Thần Điện ra tay, chắc chắn sẽ làm nhiều người tức giận”.
Nói xong, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Thần Điện cũng có kẻ địch, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi bằng lòng tạm thời từ bỏ tháp này, một khi ngươi từ bỏ tháp, ngươi sẽ phát hiện, có rất nhiều rất nhiều người sẵn lòng làm bạn với ngươi, khi đó, hoàn cảnh của ngươi sẽ lập tức đảo ngược, tương phản, tình cảnh của Thần Điện sẽ trở nên càng ngày càng khó!”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua Kiều Thiên Nhi: “Cũng may ta đã làm bạn với Kiều cô nương!”
Kiều