Đệ Nhất Kiếm Thần

Vì khoảng cách vô cùng lớn!


trước sau

Bởi vì với tình huống hiện tại của hắn, nếu cứ thăng thẳng đến Vị Tri, thậm chí là Địa Tiên, thì chắc chắn sẽ gặp phải vấn đề lớn!





Cảnh giới tăng lên quá nhanh, chắc chắn không phải là một chuyện tốt!





Hắn buộc phải củng cố cho vững Đăng Phong Cảnh rồi mới bứt phá lên Vị Tri và Địa Tiên được.






Nhất định phải đi chậm lại một chút!





Mà dưới tình huống hắn điên cuồng tự đè nén cảnh giới của bản thân lại, cơ thể hắn lại bỗng rung lên, không chỉ thế, lúc này huyết mạch trong cơ thể hắn lại bắt đầu rục rịch dao động!





Diệp Huyên cả kinh trong lòng, vội vã dốc sức trấn áp nó.





Nhưng hắn bỗng kinh hãi phát hiện ra rằng, hắn có hơi không đè ép được luồng năng lượng này!








Nhất là sau khi Huyết Mạch Chi Lực cũng bắt đầu chộn rộn lên, hắn càng không thể đè ép được!





Diệp Huyên hơi biến sắc, ảm đạm không thôi, hai tay hắn bỗng dưng chập lại, lần nữa thử trấn áp luồng năng lượng mạnh mẽ ở trong cơ thể.





Nhưng lại không có tác dụng, luồng hơi thở quanh thân hắn ngày càng lớn mạnh, cứ thế giằng co khoảng nửa canh giờ...





Ầm ầm!





Một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên chấn động từ cơ thể Diệp Huyên ra, trong nháy mắt, không gian bốn phía khuấy động lên, vô cùng đáng sợ...





Vị Tri Cảnh!





Sắc mặt Diệp Huyên hơi khó coi, hắn không ngờ mình lại không khống chết được!





Hắn trực tiếp từ Đăng Phong đạt đến Vị Tri!





Khoảng cách này thật sự quá lớn!





Hơn nữa nguồn năng lượng trong cơ thể hắn vẫn chưa biến mất!





Diệp Huyên thầm thấy

hoảng hốt, không dám tiếp tục đột phá nữa, lại bắt đầu không ngừng đè nén.





Dần dần, hơi thở trong cơ thể hắn ổn định lại.





Nhận ra điều này, Diệp Huyên lập tức thở phào nhẹ nhõm.





Nếu trực tiếp đạt đến Tạo Cực Cảnh, chắc chắn căn cơ của hắn sẽ không được vững!





Vì khoảng cách vô cùng lớn!





Dù là bây giờ cũng có hơi lớn!





Bây giờ hắn nhất định phải củng cố cảnh giới của mình.





Diệp Huyên ngồi xếp bằng, bắt đầu khiến năng lượng nóng bỏng và huyết mạch của mình bình ổn lại.





Hắn cũng thấy hơi đau đầu vì Huyết Mạch Chi Lực này, vì thi thoảng nó sẽ xuất hiện làm loạn, mà hắn còn không thể làm gì nó!





Nếu đây là máu của người khác thì hắn đã vứt bỏ từ lâu rồi.





Cứ tìm phiền phức cho mình vào thời khắc mấu chốt!





Khi nãy nếu không vì Huyết Mạch Chi Lực này đột nhiên xuất hiện thì hắn đã có thể áp chế được rồi.



Không nghĩ nữa!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện