Không biết đã bao lâu trôi qua, lão Kỷ đi ra từ trong cung điện nhỏ.
Vẫn là dáng vẻ say khướt như mọi khi…
Trên con phố nào đó ở Đế Đô.
Bốn người Diệp Huyên bước nhanh về phía xa, một đám người đi theo sau bọn họ, hơn nữa còn ngày càng đông hơn!
Mặc Vân Khởi bên cạnh Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Diệp thổ phỉ, chúng ta đi thế này có khi nào sẽ thua không?”
Diệp Huyên nhìn Mặc Vân Khởi: “Lát nữa nhìn ta này!”
Mặc Vân Khởi: “…”
Chẳng mấy chốc, một nhóm người đi tới dưới chân Thương Sơn.
Mấy nghìn người đã tập trung phía sau mấy người Diệp Huyên, hơn nữa số người còn đang không ngừng tăng lên!
Rất rõ ràng những người này đều đến để xem trò vui!
Diệp Huyên nhìn lên Thương Sơn, một giây sau, hắn chỉ tay một cái, một thanh kiếm cắm thẳng lên mắt đất cách hắn mấy chục trượng.
Diệp Huyên lạnh lùng nhìn Thương Sơn: “Học viên Diệp Huyên của học viện Thương Lan đến khiêu chiến!”
Khiêu chiến!
Âm thanh tựa như tiếng sấm của Diệp Huyên vang vọng khắp xung quanh.
Tiếng khiêu chiến này khiến nhiều người có mặt lập tức nhiệt huyết sôi trào!
Vì một vài hành động của học viện Thương Mộc đã khiến danh tiếng của bọn họ trở nên cực kỳ tồi tệ ở Đế Đô.
Mà lúc trước Diệp Huyên giết chết học viên đến từ Đường Quốc, khiến rất nhiều người tán thành hắn, đặc biệt là những binh sĩ kia!
Vì vậy bây giờ có rất nhiều người của Đế Đô bắt đầu đứng về phía Diệp Huyên, thậm chí còn muốn gia nhập học viện Thương Lan, nhưng tiếc là bây giờ học viện Thương Lan cũng không có ý định nhận người!
Xung quanh.
Trên Thương Sơn không có chút động tĩnh gì!
Thấy Thương Sơn im lặng như thế, đám người bắt đầu bàn tán xôn xao, có châm chọc, cũng có lạnh lùng chế giễu.
Biết bao nhiêu năm rồi, học viện Thương Mộc chưa từng bị khiêu chiến như thế bao giờ!
Học viện Thương Mộc sẽ đáp trả thế nào đây?
Mọi người đang có mặt đều nhìn lên Thương Sơn.
Nếu hôm nay học viện Thương Mộc không đáp trả, chắc chắn bọn họ sẽ trở thành trò cười của cả Đế Đô! Mà uy vọng và danh tiếng của bọn họ nhất định sẽ tụt dốc không phanh một lần nữa.
Đây chính là vả mặt trực diện!
Học viện Thương Mộc không thể không đáp trả!
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt mấy người Diệp Huyên.
Người đến chính là Lê Tu.
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi muốn làm gì?”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Muốn đấu một trận!”
Nói xong, hắn nhìn Lê Tu: “Sao hả, học viện Thương Mộc không có ai dám ra đấu một trận với ta à?”
Lê Tu híp mắt lại: “Diệp Huyên, ngươi sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn thời gian đến học viện Thương Mộc của ta à? Ngươi…”
“Bớt nói nhảm đi!”
Diệp Huyên đột nhiên giận