Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyên, đột nhiên, cô bé nhẹ nhàng ôm lấy hắn một cái.
Người thân!
Ở trong lòng Tiểu Linh Nhi, Diệp Huyên chính là người thân.
Dù là trồng trọt linh thụ hay luyện đan, ngoài việc thấy vui, cô bé còn vì một lý do khác, chính là hy vọng có thể giúp Diệp Huyên!
Cô bé cũng rất quan tâm Diệp Huyên, cũng muốn giúp hắn.
Chỉ là đến bây giờ cô bé vẫn không biết nên bày tỏ thế nào.
Diệp Huyên cũng ôm lấy Tiểu Linh Nhi, cười nói: “Đi nghỉ ngơi cho khỏe đi, biết không?”
Tiểu Linh Nhi chớp mắt: “Có cần nữa không? Ta vẫn có thể luyện được!”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Nghỉ ngơi trước đã, nghỉ ngơi cho khỏe, sau khi nghỉ ngơi xong rồi hẳn luyện, được chứ?”
Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyên: “Ta không mệt!”
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Nghe lời ta, nghỉ ngơi trước, có được không?”
Tiểu Linh Nhi ngẫm nghĩ, sau đó nhẹ giọng nói: “Được!”
Diệp Huyên nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Linh Nhi, cười nói: “Mau đi vào nghỉ ngơi đi”.
Tiểu Linh Nhi hơi do dự, sau đó cô bé lại ôm Diệp Huyên thêm cái nữa rồi biến mất.
Diệp Huyên thôi suy nghĩ, nhìn về phía hai viên đan dược trước mặt.
Đan Địa Tiên!
Hắn thật sự không ngờ Tiểu Linh Nhi lại luyện chế được đan Địa Tiên này.
Đan Địa Tiên!
Sở dĩ thực lực của hắn phát triển vượt bậc như thế đều là vì thứ này.
Mà bây