Diệp Huyên khẽ nhíu mày, nhắm vào huyết dịch?
Hai mắt Diệp Huyên từ từ khép lại, rất nhanh sau đó huyết dịch trong cơ thể hắn dần dần bình thường trở lại.
Đùa à!
Huyết dịch của hắn có sinh mệnh, hơn nữa còn có tính khí, sao có thể dễ dàng bị ảnh hưởng bởi huyết dịch khác được?
Nhưng sắc mặt Tru Tà Nhi lại càng ngày càng khó coi rồi.
Diệp Huyên nhìn Tru Tà Nhi: “Tru cô nương cần ta giúp không?”
Tru Tà Nhi nhẹ giọng nói: “Không cần!”
Dứt lời, hai tay nàng ta đột nhiên ép xuống dưới.
Ầm ầm!
Một luồng sức mạnh cực lớn cuộn trào ra từ trong cơ thể nàng ta, trong phút chốc, huyết dịch trong cơ thể nàng ta khôi phục lại trạng thái bình thường.
Diệp Huyên đang định nói gì đó thì đúng lúc này không gian xung quanh hắn và Tru Tà Nhi đột nhiên biến thành một biển máu. Không chỉ như vậy, những xiềng xích màu đỏ như máu đó giống như lưỡi đao, cứ thế lao về phía hắn và Tru Tà Nhi mà cắt chém.
Ầm ầm!
Tinh không vô tận xung quanh bắt đầu rung chuyển kịch liệt, giống như đang động đất vậy, vô cùng đáng sợ.
Trong mắt Tru Tà Nhi lóe lên vẻ nghiêm nghị, nàng ta liếc nhìn Diệp Huyên: “Ngươi tự cẩn thận!”
Nói xong, hai tay nàng ta đột nhiên hợp lại.
Ầm!
Một luồng sức mạnh vô hình bỗng thoát ra từ trong cơ thể nàng ta, luồng sức mạnh này chặn biển máu xung quanh lại. Mà lúc bấy giờ, trong biển máu xung quanh ấy chợt xuất hiện một vài gương mặt quỷ đỏ như máu. Những gương mặt quỷ này cực kỳ dữ tợn, gầm lên giận dữ, giống