Hiện giờ, Cửu lâu chủ đã hỏi, mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn Diệp Huyên.
Tò mò!
Đặc biệt là Khương Việt Thiên.
Ông ta vô cùng tò mò, rốt cuộc sư phụ của Diệp Huyên này là người phương nào mà lại có thể khiến cho Tuý Tiên Lâu không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ hắn như vậy!
Lúc này thực ra trong lòng Cửu lâu chủ cũng hơi thấp thỏm, không đúng, phải là rất thấp thỏm.
Lần này ông ta tự ý quyết định đưa bọn Diệp Huyên đến Tuý Tiên Lâu, đương nhiên là muốn đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ra sức bảo vệ Diệp Huyên.
Chỉ cần bảo vệ được Diệp Huyên, không chỉ có thể giúp Tuý Tiên Lâu kết giao với một vị Kiếm Tiên, mà còn có thể kết giao với Diệp Huyên.
Tiền đồ tương lai của Diệp Huyên cũng không thể dự đoán được đó!
Có thể nói là một mũi tên trúng hai đích!
Nhưng điều kiện tiên quyết là sư phụ của Diệp Huyên tới!
Nếu người ta không đến, tất cả mọi người ở đây đều phải chết.
Không chỉ vậy, ông ta còn mang danh Tuý Tiên Lâu gây sự với vô số thế lực cường đại nữa, đăc biệt là học viện Thương Mộc Đại Vân, còn cả thế giới ngầm… Có thể nói, khi ấy, ông ta chính là tội nhân của Tuý Tiên Lâu, có chết một trăm lần cũng không đủ!
Diệp Huyên đang muốn nói gì đó, chợt có một luồng sức mạnh khổng lồ đánh vào Tuý Tiên Lâu.
Ầm!
Toàn bộ Tuý Tiên Lâu rung lên dữ dội!
Đám người quay đầu lại nhìn, chẳng biết từ khi nào đã có một đám người xuất hiện bên ngoài Tuý Tiên Lâu.
Kẻ cầm đầu chính là lão già áo tím của học viện Thương Mộc Đại Vân, cách đó không xa là Lý Huyền Thương cùng lão già áo đen!
Sau lưng ba người, còn có mười mấy người nữa!
Những người này đều là Vạn Pháp Cảnh!
Hơn mười Vạn Pháp Cảnh!
Có lẽ đây là lần đầu tiên ở Khương Quốc có trận đánh hoành tráng thế này!
Thấy đội hình như vậy, sắc mặt tất cả mọi người trong lầu thứ chín đều ngưng trọng.
Kể cả sắc mặt của Cửu lâu chủ cũng không dễ nhìn.
Trận hình này…
Làm sao đánh nổi?
Bên ngoài, Lý Huyền Thương nhìn Cửu lâu chủ, nói: “Nếu Tuý Tiên Lâu các ngươi đã muốn đối địch với mọi người thì chết chung đi!”
Tiếng nói vừa dứt, lão ta đã bay lên, cách không vỗ một chưởng tới Túy Tiên Lâu.
Oanh!
Tuý Tiên Lâu rung lên dữ dội, bức tường ánh sáng lập tức xuất hiện những vết rạn nứt.
Cửu lâu chủ gằn giọng nói: “Khởi trận!”
Ầm!
Vô số cột sáng chói mắt đột nhiên bắn ra từ trong bức tường ánh sáng bao quanh Tuý Tiên Lâu.
Mỗi một cột sáng đều mang theo sức mạnh khổng lồ!
Giữa không trung, Lý Huyền Thương nhắm hai mắt lại, quay đầu nhìn bọn lão già áo tím: “Còn chờ gì nữa? Đồng loạt ra tay đi, đề phòng có biến!”
Mấy người lão già áo tím nhìn nhau một chút rồi biến mất.
Hơn mười cường giả Vạn Pháp Cảnh đồng loạt ra tay, sức ép kinh khủng cỡ nào chứ!
Ầm!
Gần như trong chớp mắt, những cột sáng kia đã biến mất chẳng còn bóng dáng, cùng lúc đó, hơn mười luồng sức mạnh khổng lồ bất ngờ đánh vào Tuý Tiên Lâu.
Rầm!
Một tiếng nổ rung trời vang vọng khắp cả Đế Đô, chỉ trong khoảnh khắc, cả tòa Tuý Tiên Lâu ầm ầm sụp đổ, vô số khói bụi và đá vụn bốc lên tận trời, nhưng chẳng mấy chốc đã bị bọn Lý Huyền Thương xua tan.
Trong đám phế tích, mấy người Diệp Huyên vừa đứng dậy, đã có hai bóng người rơi xuống trước mặt họ.
Chính là Cửu lâu chủ và Khương Việt Thiên!
Nghiền ép!
Nghiền ép rõ rệt!
Chẳng mấy chốc, hơn mười luồng uy áp mạnh mẽ đột nhiên bao phủ cả bọn Diệp Huyên.
Ầm!
Chỉ trong chớp mắt, bốn người Diệp Huyên đã bị đè bẹp xuống dưới đất, không chỉ vậy, mà xương cốt toàn thân bọn họ còn đang rung lên răng rắc.
Diệp Huyên đang muốn đứng dậy, Lý Huyền Thương đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, một luồng uy áp cường đại đã bao phủ lấy Diệp Huyên.
Phụt!
Diệp Huyên phun ra một búng máu tươi!
Lý Huyền Thương lạnh lùng nhìn Diệp Huyên, nói: “Ta muốn ngươi