Diệp Huyên lại chém lần nữa.
Ầm ầm!
Toàn bộ kết giới nứt toạc mạnh mẽ, mà khoảnh khắc khi kết giới nứt toạc, hàng loạt kiếm quang như tia chớp chém thẳng về phía hắn!
Diệp Huyên chặn ngang kiếm, một luồng huyết quang chấn động tuôn ra từ trong kiếm Thiên Tru.
Ầm!
Luồng kiếm quang kia lập tức bị tia kiếm quang ấy đánh vỡ.
Lúc này, một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Cả gan dám phạm vào Kiếm Tông ta, ngươi…”
Ngay lúc đó, đột nhiên Diệp Huyên lại biến mất.
Vù!
Một luồng huyết quang chợt loé lên từ trong sân, kiếm tu trung niên kia vẫn chưa kịp phản ứng lại thì đầu đã lập tức bay ra ngoài, máu tươi tuôn ra như suối, Diệp Huyên lập tức hấp thụ.
Diệp Huyên cõng theo muội muội tiếp tục đi về phía trước, mà lúc này, không hề có kiếm tu đến cản hắn.
Bởi vì bọn họ đã phát hiện, kiếm tu bình thường đến cản Diệp Huyên thì chắc chắn là tự tìm đường chết.
Ngay lúc ấy, chân trời phía xa đột nhiên vang lên tiếng kiếm, ngay sau đó, đột nhiên chân trời xuất hiện kiếm khí dày đặc!
Kiếm trận!
Đối diện với Diệp Huyên, Kiếm Tông trực tiếp sử dụng kiếm trận, rõ ràng là không muốn tổn thất nhân lực.
Đương nhiên Mục Thanh Phong không ngốc, Diệp Huyên có thể chém nát cả thân xác Kiếm Mộc, thì một kiếm tu bình thường có thể đối phó được sao?
Vì vậy, ông ta trực tiếp sử dụng kiếm trận của Kiếm Tông!
Mà kiếm trận này, cũng