Lần này, dường như tia sét đen kia nhận thấy được nguy cơ, nó rung lên dữ dội, từng tia sét khủng bố không ngừng chấn động lao ra. Lúc này, đột nhiên Diệp Huyên lại biến mất.
Lại không thấy nữa!
Trong bóng tối, giờ phút này Diệp Huyên có chút hưng phấn. Vừa rồi hắn cũng không phải muốn lợi dụng lục đạo chân ngôn cùng với nhất kiếm vô lượng và Kiếm Vực giết đối phương, mà là muốn nhìn xem một kích cực mạnh này của hắn có thể tạo ra uy hiếp cho đối phương hay không.
Nhưng hắn thật không ngờ khi đối phương bị bao phủ bởi Kiếm Vực, hắn phát hiện ra một điều mới.
Sơ hở!
Khi bị Kiếm Vực bao phủ, hắn phát hiện sơ hở của tia sét.
Sau khi tia sét ổn định lại, Đột nhiên Diệp Huyên xuất hiện trên đỉnh đầu nó. Ngay sau đó Kiếm Vực trực tiếp bao phủ lấy tia sét. Trong nháy mắt mấy luồng kiếm quang trực tiếp chém vào phía trên tia sét.
Ầm!
Vô số tia sét nổ tung, trong nháy mắt Diệp Huyên bị đánh bay ra ngoài. Sau khi hắn dừng lại lập tức ngẩng đầu nhìn về phía tia sét. Giờ phút này tia sét trở nên có chút hư ảo nhưng rất nhanh đã ngưng tụ lại.
Thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyên nhất thời hơi u ám.
Đúng lúc này, tia sét đen ở phía xa kia đột nhiên biến mất.
Keng!
Diệp Huyên chợt co rụt đôi đồng tử, hắn mạnh mẽ chặn ngang thanh kiếm.
Ầm!
Một mảnh sấm sét nổ ra trước mặt hắn, hắn trực tiếp bay ra ngoài. Trong quá trình hắn bay ra, sấm sét quanh thân hắn không ngừng nổ tung.
Sau khi Diệp Huyên dừng lại, ở trước mặt hắn, vô số tia sét bắn nhanh về phía hắn giống như mưa sa bão táp.
Trong lòng Diệp Huyên thầm kinh hãi, hắn không hề