“Diệp Huyên ra ngoài rồi!”
Không biết ai hô to một tiếng, tất cả mọi người ở bên ngoài đều đưa mắt nhìn về phía cửa phủ nhà họ Diệp.
Nơi đó có một người đàn ông mặc trường sàm đi ra!
Người đến chính là Diệp Huyên!
Nhìn thấy Diệp Huyên, sắc mặt của Đại trưởng lão nhà họ Diệp lập tức trở nên lạnh lẽo, khóe miệng còn mang theo nụ cười khẩy.
Mà ở một nơi khác, Chương gia chủ, Lý gia chủ và Phủ chủ phủ thành chủ được mời đến đều nhìn về phía Diệp Huyên.
Thấy Diệp Huyên ung dung đi về phía đài luận võ, gia chủ Chương Liệt khẽ gật đầu: “Khí thế và lòng can đảm của Diệp Huyên này thật sự không tệ, chẳng trách từng khiến mấy đứa nhóc của nhà họ Chương ta chịu thiệt thòi!”
Gia chủ Lý Ngọc gật đầu: “Tên này mạnh mẽ quyết đoán, có dũng có mưu, là một người không tệ, tiếc là nhà họ Diệp không tha cho cậu ta, nếu không, Diệp Lang chủ nội cậu ta chủ ngoại, nhà họ Diệp này muốn trở thành gia tộc quyền thế cũng không phải không có cơ hội”.
Phủ chủ phủ thành chủ nhẹ giọng nói: “Diệp Lang này là cháu ruột của Đại trưởng lão, ông già này nhỏ nhen, không cho phép có người uy hiếp đến vị trí của Diệp Lang, ông ta càng nghĩ như vậy, nhà họ Diệp của ông ta sẽ càng không thể trở thành gia tộc quyền thế được”.
Nghe vậy, Lý Ngọc và Chương Liệt gật nhẹ đầu.
Trong các thế gia thật sự là một núi không thể chứa hai hổ.
Nhưng điều này không có nghĩa là trong gia tộc chỉ có thể có một thiên tài siêu cấp.
Trong một vài gia tộc lớn, bình thường đều sẽ có một người chủ nội, một người chủ ngoại, ai chủ nội, ai chủ ngoại thì hoàn toàn phải xem bản lĩnh của người đó.
Muốn giở thủ đoạn cũng được, nhưng nếu gia tộc có bản lĩnh, những Thế tử thiếu gia kia sẽ không dám làm bậy!
Còn giúp đỡ thiên tài này chèn ép thiên tài kia giống nhà họ Diệp thì thật sự rất hiếm có!
Diệp Huyên nhanh chóng đi tới trên Sinh Tử Đài, người đứng đối diện hắn chính là Diệp Lang.
Diệp Lang nhìn thoáng qua Diệp Huyên, cười khẽ, sau đó hắn ta nhìn về phía Đại trưởng lão, Đại trưởng lão đang ngồi ở chỗ cách đó không xa.
Trên đài còn có một người đàn ông trung niên và một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi.
Hai người này không phải người của Thanh Thành mà đến từ Viêm Thành và La Thành, hai người đại diện cho hai thế lực lớn nhất trong thành, đương nhiên nhà họ Diệp bây giờ không thể trêu vào hai thế lực này được!
Nhận được ánh mắt của Đại trưởng lão, người đàn ông trung niên và người phụ nữ xinh đẹp khẽ gật đầu đáp lại.
Thấy thế, Đại trưởng lão cười khẽ, đương nhiên ông ta biết đối phương là đang lấy lòng mình, ông ta nhìn xuống dưới: “Theo quy tắc của nhà họ Diệp ta, một khi bước lên Sinh Tử Đài, sống chết tự chịu, không ai được nhúng tay, hôm nay hai người đấu một trận sống chết, ai có thể bước xuống Sinh Tử Đài, ai sống, ai chết, bên còn lại không được phép trả thù! Bây giờ bắt đầu!”
Bắt đầu!
Diệp Lang nhìn về phía Diệp Huyên, cười khẽ: “Ngày này năm sau, chính là ngày giỗ của ngươi, ngươi…”
Diệp Lang còn chưa nói xong, sắc mặt hắn ta đột nhiên thay đổi, vì Diệp Huyên trước mặt đột nhiên xông về phía hắn ta tựa như một con hổ dữ!
Thấy cảnh này, mọi người đều ngơ ngác, không nói một câu mở màn mà bắt đầu đánh nhau luôn à?
Diệp Huyên từng tham gia vô số cuộc chiến sinh tử, những cuộc chiến đó khiến hắn hiểu một đạo lý, rất nhiều khi, người chết đều là vì bản thân nói nhiều!
Đây là luận võ sinh tử, trước khi đấu còn phải nói nhảm?
Xin lỗi, Diệp Huyên hắn không có quy tắc này!
Diệp Huyên ra tay trước có nghĩa là hắn chiếm được cơ hội trước, khi hắn xông tới trước mặt Diệp Lang thì đã tạo thế xong, đấm thẳng một cú