Tiểu Thất nhìn về chỗ Diệp Huyên đang ở: “Hắn có rất nhiều cơ hội, sẽ càng ngày càng mạnh, chúng ta đi theo bên cạnh hắn, có thể chênh lệch với hắn sẽ càng ngày càng lớn, ta không muốn sau này phải ngẩng đầu nhìn lên hắn!”
Nói xong, nàng ta nhìn về phía Liên Vạn Lý và An Lan Tú: “Đi rèn luyện được chứ?”
Liên Vạn Lý hơi nhếch môi: “Rất đúng ý bản vương!”
Tiểu Thất nhìn An Lan Tú, An Lan Tú đáp: “Được thôi!”
Tiểu Thất nói: “Đi, đi rèn luyện thôi!”
Liên Vạn Lý chợt cất lời: “Có cần chào hỏi một tiếng không?”
Tiểu Thất lạnh nhạt đáp: “Không cần, đi thôi!”
Nói xong, nàng ta đi về phía xa.
An Lan Tú nhìn về phía Diệp Huyên đang ở, sau đó cũng đi theo.
Liên Vạn Lý nhún vai: “Đi thì đi thôi!”
Ba cô gái nhanh chóng biến mất ở phía xa.
Đi rất sảng khoái, không nói tạm biệt bất kỳ ai.
…
Thượng Quan Tiên Nhi và Khương Cửu trên tường thành nhìn ba cô gái biến mất ở chân trời xa xôi, Khương Cửu nhẹ giọng nói: “Hâm mộ họ quá!”
Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu.
Thiên phú của ba người Tiểu Thất không tệ, mà trước đó bọn họ còn ở suốt bên cạnh Diệp Huyên, có thể nói là ánh sáng của bọn họ đều bị Diệp Huyên che đi hết, nếu không có Diệp Huyên, sẽ có thể phát hiện thật ra bọn họ đều rất xuất sắc!
Bây giờ ba người họ quyết định đi rèn luyện một lần, rõ ràng là không muốn phải chịu sự ảnh hưởng của Diệp Huyên.
Làm nền!
Nói một cách đơn giản, ba cô gái không muốn làm nền cho Diệp Huyên.
Lúc này, Khương Cửu cười khẽ nói: