Hắn ta nhìn sang: “Học phủ Vạn Duy muốn mượn đao giết ngươi, nhưng vậy cũng được thôi. Cấm chế đã giải trừ, vũ trụ Tứ Duy đối với chúng ta chẳng khác gì một miếng thịt thơm lừng nằm trên thớt”.
Đúng lúc này, người phụ nữ còn lại lên tiếng: “Miếng thịt?"
Trường Phong cong môi: “Các ngươi nghĩ mà xem, thực lực của ba người chúng ta liệu có thể thành lập một thế lực hùng mạnh ở đây được không nhỉ?"
Cô gái tiếp tục: “Sau đó thì thế nào?"
Trường Phong cười: “Cô nói thử xem”.
"Cướp đoạt”.
Trường Phong gật đầu: “Đã có rất nhiều người chuyển tầm ngắm sang vũ trụ Tứ Duy này, đáng tiếc rằng cấm chế của Tiên Tri quá mạnh mẽ mà không thể xuống được. Nhưng học phủ Vạn Duy đã giải trừ nó, cho phép người khác xuống đây. Đây chính là cơ hội của chúng ta, phải tranh thủ nắm bắt lấy, còn kiếm lời được đến đâu thì phải xem khả năng”.
A Đại cười ha hả: “Ý tưởng không tồi đấy Trường Phong. Nghe nói ở đây có một nơi tên là đại thế giới Huyền Hoàng, cũng là căn cứ của Diệp Huyên, chúng ta cứ chọn nó đi. Ha ha ha!"
Trường Phong cười mỉm: “Vậy cùng nhau đi phát tài nào”.
"Phát tài nào, phát tài nào!"
A Đại cười đến là càn rỡ.
Ngay lúc ba người họ muốn sà xuống, Trường Phong bỗng nhiên quay phắt lại. Nơi xa có một người đàn ông đang chậm rãi đi đến, trên mặt là một chiếc mặt nạ che khuất dung mạo.
Người này cười hỏi họ: “Ba vị muốn đến vũ trụ Tứ Duy sao?"
Trường Phong nhìn