Mọi người sẽ không nghe lời của thư viện Vạn Duy nữa!
Lúc này, Dư Song thấp giọng thở dài một hơi: “Kỳ thực, ngươi cũng không dễ dàng gì”.
Lúc đầu, cường giả của thư viện Vạn Duy đi thì đi, biến mất thì biến mất, mà lúc Trần Thiên thượng vị mới đạt Âm Dương cảnh, lúc đó, nếu như không phải uy thế còn lại của Tiên Tri vẫn còn, e rằng thư viện Vạn Duy sớm đã không còn nữa rồi. Mặc dù rất nhiều thế lực vẫn kiêng dè thư viện Vạn Duy, nhưng trong lòng đã không còn kính sợ nơi này nữa rồi.
Như nghĩ tới điều gì, Dư Song lại nói: “Nhưng có một chuyện ngươi làm rất không sáng suốt. Chính là Diệp Huyên kia, chúng ta đã vì người này, mà chết rất nhiều người rồi”.
Trần Thiên trầm mặc.
Dư Song lại nói: “Hiện giờ, thư viện Vạn Duy ta và Phù Văn Tông lại đối đầu với nhau, có thể nói, nhắm vào Diệp Huyên kia, chúng ta không thu được chút lợi ích nào, mà ngược lại không ngừng có người chết. Hơn nữa, thư viện Vạn Duy ta hiện giờ cũng đã trở nên giống như các thế lực thế tục kia, bắt đầu tranh quyền đoạt lợi, điều này đã vi phạm nghiêm trọng ước nguyện ban đầu của Tiên sinh năm đó. Hầy!”
Trần Thiên khẽ nói: “Chúng ta không có đường lui nữa rồi. Diệp Huyên kia đã được tháp Giới Ngục nhận làm chủ, chúng ta và hắn đã định là phải một sống một chế, trừ phi chúng ta nguyện ý đem Thư khố Vạn Duy chắp tay dâng cho hắn! Còn hắn, cũng sẽ không đưa tiểu tháp đó cho chúng ta, không phải sao?”
Dư Song trầm mặc một lúc, rồi gật đầu: “Quả thực, chỉ là, người này không dễ đối phó như vậy!”
Trần Thiên chậm rãi nhắm hai mắt lại: “Người này quá yêu nghiệt, hắn nhất định phải chết, nếu không chết, thư viện Vạn Duy ta sau này sẽ gặp nguy hiểm”.
Dư Song gật đầu: “Đã cùng với y trở thành kẻ địch, đương nhiên phải đuổi cùng