Cô gái nhỏ trong bức chân dung là Diệp Liên, mà Diệp Liên trong bức chân dung dường như giống hệt với vị Nữ đế Tu La trước mặt này!
Chuyện gì thế này?
Diệp Liên đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Thiên, cô bé nhìn Trần Thiên: “Ta đến rồi, ngươi muốn thế nào?”
Trần Thiên đột nhiên xoay người gầm lên: “Sách Sư!”
Cách đó không xa, một bóng người xoẹt qua, người đến chính là Sách Sư kia. Lúc này sắc mặt của Sách Sư trắng bệch, đầu đổ đầy mồ hôi, ông ta liếc mắt nhìn Diệp Liên cách đó không xa một cái, trong lòng đột nhiên muốn chết.
Đây không phải chính là người mà ông ta muốn tìm sao?
Sách Sư vội vàng cung kính hành lễ: “Nữ đế tôn kính, ta…”
Chính vào lúc này, Diệp Liên đột nhiên vung tay phải.
Ầm!
Thân xác của Sách Sư trực tiếp nổ tung cùng với linh hồn của ông ta.
Thần hồn trực tiếp bị diệt!
Trần Thiên: “…”
Trên không trung, Diệp Liên nhìn về phía Trần Thiên, mặt không chút cảm xúc, không nhìn ra được có chút tức giận: “Không phải tìm ta sao?”
Sắc mặt Trần Thiên có chút khó coi: “Bệ hạ, người chúng ta tìm không phải là người, mà là Diệp Liên, muội muội của Diệp Huyên, chỉ là chưa bao giờ nghĩ rằng bệ hạ lại giống với cô ấy như vậy, đây là lỗi của thư viện Vạn Duy ta, xin bệ hạ…”
Lúc này, Diệp Liên đột nhiên vung ra một chưởng tay.
Ầm!
Cả người Trần Thiên trực tiếp bay ra ngoài, trên không trung, thân xác của Trần Thiên bắt đầu nứt ra từng khúc, lúc y dừng lại, chỉ còn lại linh hồn!
Cả người Trần Thiên trực tiếp bị đánh đến mơ hồ!
Y không ngờ bản thân vậy mà đến sức đánh trả cường giả trước mặt cũng không có!
Giờ phút này, y mới biết vị Nữ đế Tu La này