Kiếm Linh đang định nói thì lúc này, Diệp Huyên cách đó không xa đã đi ra.
Nhìn thấy Diệp Huyên Kiếm Linh trầm giọng nói: “Người này rất mạnh!”
Diệp Huyên gật đầu, hắn nhìn Trần Nhất Mộng ở phía xa, ngay lúc này, âm thanh của Liên Thiển chợt vang lên trong đầu hắn: “Là Đao Quân, người này vô cùng mạnh, ngươi không phải đối thủ đâu!”
Không phải đối thủ!
Sắc mặt Diệp Huyên u ám: “Liên Thiển cô nương, người cũng đả kích người ta quá đấy!”
Liên Thiển trầm giọng nói: “Thật sự ngươi không phải đối thủ của hắn!”
Diệp Huyên nhìn Trần Nhất Mộng, nhẹ giọng nói: “Không phải đối thủ cũng phải đánh thôi!”
Liên Thiển trầm mặc.
Lúc này, Trần Nhất Mộng kia nhìn Diệp Huyên, gã đánh giá Diệp Huyên, khẽ gật đầu: “Chẳng trách lại khiến Trần Thiên bó tay hết cách, quả thực không tệ! Nào, xuất kiếm!”
Xuất kiếm!
Diệp Huyên nhìn Trần Nhất Mộng, hắn mở lòng bàn tay, Thư Giới xuất hiện trong tay, mà lúc này đột nhiên Trần Nhất Mộng lại nói: “Không cần vật này!”
Vừa dứt lời, cảnh giới gã lập tức đã bị chính gã ép xuống Càn Khôn Cảnh!
Cảnh giới này so với cảnh giới hiện tại của Diệp Huyên là như nhau, so với cảnh giới Trần Thiên lúc đầu còn thấp hơn.
Diệp Huyên im lặng, đối phương rất tự tin!
Lúc này, Liên Thiển lại nói: “Cẩn thận!”
Diệp Huyên gật đầu, hắn nhìn Trần Nhất Mộng, đột nhiên biến mất, ngay sau đó, một thanh kiếm chém thẳng về phía đối thủ.
Trần Nhất Mộng nhẹ nhàng lùi chân phải về sau một bước, khi lùi tốc độ rất rất chậm, giống như đang tản bộ vậy, thế nhưng vừa lùi thì kiếm của Diệp Huyên lập tức chém