Một đao này, nàng ta tiếp không nổi!
Diệp Huyên có thể tiếp được sao?
Kiếm Linh nhìn về phía Diệp Huyên, chính vào lúc này, ấn đường của Diệp Huyên, đột nhiên bay ra một lá bùa bảy màu!
Phá Giới Phù!
Đối mặt với Trần Nhất Mộng này, Diệp Huyên không dám giữ lại gì nữa, trực tiếp dùng lá bùa bảy sắc mà Phù Văn Tông đưa cho mình, lúc lá bùa này xuất hiện, lá bùa đột nhiên hóa thành một mũi kiếm rồi biến mất.
Phá Giới!
Ầm!
Trong sân, không gian đột nhiên tách ra, không gian này vốn không thể chịu đựng được sức mạnh của lá bùa này!
Ầm!
Cùng với tiếng nổ vang lên, trong sân vang lên một tiếng vỡ vụn, một lát sau, một lá bùa từ trên đỉnh đầu Diệp Huyên bay xuống!
Là lá bùa bảy màu kia, mà lúc này, lá bùa bảy sắc này đã mất đi vẻ rực rỡ!
Bị tổn hại!
Nhưng may mà, đã chặn được nhát dao kia của Trần Nhất Mộng!
Diệp Huyên cất lá bùa bảy sắc về, sau đó nhìn về phía Trần Nhất Mộng, Trần Nhất Mộng gật đầu: “Không hổ là lá bùa do hắn vẽ, quả thực có uy lực, chẳng trách mà năm xưa Thầy lại coi trọng hắn như vậy!”
Nói đoạn, gã nhìn về phía Diệp Huyên: “Tiếp thêm một đao nữa của ta, đao này, ta sẽ không nương tay”.
Dứt lời, gã tiến lên một bước, đao trong tay đột nhiên bay ra ngoài.
Một đao này rất chậm, cực kỳ chậm, không có bất kỳ đao quang hay đao khí nào, chỉ là một đao rất đơn giản!
Mà ở phía xa, sắc mặt của