Mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, nhưng trong lòng thì cảm thấy khá ngạc nhiên!
Bởi vì toàn bộ đám người đứng trước mặt hắn đều tới từ Trung Thổ Thần Châu!
Tại sao người ở Trung Thổ Thần Châu lại chạy tới đây?
Diệp Huyên thắc mắc chuyện này, phải biết Trung Thổ Thần Châu cách nơi này rất xa đó!
Dường như cô gái áo vải hiểu được thắc mắc trong lòng Diệp Huyên, nàng ta nhìn hắn, sau đó nói: “Rèn luyện, xông xáo! Không có ai âm thầm hỗ trợ cả”.
Rèn luyện! Xông xáo!
Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức hiểu ra.
Đám người trước mặt tới đây để rèn luyện, hơn nữa còn không mang theo bất kỳ cao thủ nào cả, tự mình tới nơi này!
Đây mới là rèn luyện và xông xáo thật sự!
Nếu như dẫn cao thủ theo thì không gọi là rèn luyện và xông xáo, mà phải gọi là giả heo ăn thịt hổ!
Đúng lúc này, nam tử tên Dạ Ly ở bên cạnh cô gái áo vải kia đột nhiên nhìn Diệp Huyên, hỏi: “Ngươi là viện trưởng của học viện Thương Lan hả?”
Diệp Huyên gật đầu.
Sắc mặt Dạ Ly trở nên quái dị, bởi vì Diệp Huyên còn quá trẻ tuổi!
Dạ Ly dịch người sang một bên, tên nam tử cầm trường thương, cũng chính là Mạc Vũ đột nhiên nói: “Học viện Thương Lan các ngươi ở Trung Thổ Thần Châu đỉnh lắm!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không có quan hệ gì với ta cả!”
Nghe Diệp Huyên nói vậy, cả đám người không kìm được lòng, nhìn về phía Diệp Huyên.
Diệp Huyên vẽ một vòng tròn lớn lên trên mặt đất: “Hiện giờ vị trí đại khái của chúng ta là ở đây, cách Đế Đô Đường Quốc ít nhất cũng cả nghìn dặm, trên lộ trình nghìn dặm này, tối thiểu cũng phải vượt qua mười hai tòa thành…”
Đúng lúc này, cô gái áo vải đột nhiên nói: “Tới Đế Đô Đường Quốc?”
Diệp Huyên ngừng lại, hỏi: “Không dám à?”
Tất cả những người có mặt đưa mắt nhìn nhau, cô gái áo vải nhìn Diệp Huyên, không nói gì cả.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Bây giờ chúng ta đã không còn đường quay về nữa, chúng ta tiến tới trước sẽ khiến bọn chúng không ngờ tới”.
Nói tới đây, hắn dừng lại đôi chút, sau đó nói tiếp: “Thứ cho ta nói thẳng, hiện giờ các vị đã là Thông U Cảnh, muốn tăng cảnh giới lên nhất định phải tiêu tốn rất nhiều tiền, chắc hẳn số tiền mới cướp được không có tác dụng gì lớn với các vị đâu nhỉ?”
Tu luyện chính là quá trình đốt tiền!
Đám người này làm lính đánh thuê thật ra cũng là để kiếm tiền, sau đó mua tài nguyên tu luyện, đề cao cảnh giới!
Dù thiên phú tốt đi chăng nữa, nếu không có tiền thì vẫn nửa bước khó đi!
Sau khi im lặng một lúc, cuối cùng tất cả mọi người nhìn về phía cô gái áo vải Lục Bán Trang.
Lục Bán Trang nhìn về phía Diệp Huyên: “Có kế hoạch gì không?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ một chút, sau đó đáp: “Không có kế hoạch gì cả, cướp xong thì chạy!”
Cướp xong thì chạy!
Cô gái áo vải gật đầu: “Được!”