*Chương có nội dung hình ảnh
Lời nói vừa dứt, nàng ta đột ngột vung tay phải, một cỗ sức mạnh to lớn bỗng bao phủ lấy Diệp Huyên. Thế nhưng đúng lúc này, một giọng nói từ bên cạnh chợt truyền đến: “Ngươi động vào hắn thử xem!”
…
Nghe thấy giọng nói này, Diệp Huyên mở bừng mắt, hắn nhìn phía trước mặt không xa, ở đó có một cô gái nhỏ đang chậm rãi bước đến.
Người đến chính là Diệp Liên.
Phía sau Diệp Liên còn có hai ông lão thân hình giống như ma quỷ đi theo.
Diệp Liên lúc này mặc một bộ váy màu đen, đi chân trần, hai chân lơ lửng trên không, quanh người toả ra không khí lạnh lẽo.
Nữ đế Tu La!
Vị Đại đế cuối cùng trên thế gian!
Nhìn Diệp Liên trước mặt, vẻ mặt tươi cười của Trương Văn Tú cũng dần dần biến mất.
Năm đó, Đại đế ở thế gian có vô số, nhưng sau khi Nữ đế Tu La này xuất hiện thì tất cả Đại đế thoáng chốc đã u ám, không chỉ vậy, từ sau khi nàng xuất hiện thì không ai dám tự xưng là Đế nữa!
Cho dù là Trương Tú Văn nàng ta, cũng không cách nào xưng đế vào thời đại đó!
Bởi vì người đời không công nhận!
Muốn xưng đế, thì trước tiên phải đánh với Nữ đế Tu La!
Trương Văn Tú liếc mắt nhìn Diệp Huyên, lúc này nàng ta có chút hiếu kỳ, hiếu kỳ về quan hệ giữa Diệp Huyên và Nữ đế Tu La này!
Lúc này, Diệp Liên đi đến trước mặt Trương Văn Tú, nàng nhìn thẳng Trương Văn Tú: “Cút!”
Cút!
Lời này vừa thốt ra, không khí trong sân lập tức trở nên căng thẳng.
Trương Văn Tú cười ha ha, nàng ta mở tay phải, nơi chân trời chợt có một luồng sấm sét giáng xuống, ngay sau đó, luồng sấm sét này lập tức rơi vào trong tay nàng ta.
Là một trường thương do sấm sét ngưng tụ hình thành.