Diệp Huyên cười: “Như nào?”
Lưu Ung trả lời: “Họ lên cấp quá nhanh! Cách đây không lâu họ đã đạt tới Âm Dương Cảnh, lần này bế quan, nếu ra ngoài thì e rằng sẽ đạt đến Sinh Tử Cảnh!”
Sinh Tử Cảnh!
Nét mặt Diệp Huyên khẽ biến, mặc dù hắn đã đạt tới Sinh Tử Cảnh nhưng cũng nhờ dựa vào huyết mạch của mình và cắn nuốt kiếm của Phệ Linh tộc. Còn An Lan Tú và Liên Vạn Lý không có kì ngộ gì lớn, hai người họ thực sự dựa vào thiên phú của mình.
Về mặt thiên phú, họ không thua gì hắn! Đương nhiên cũng phải tính đến sự trợ giúp của Phù Văn Tông! Phải biết rằng họ gần như muốn gì được đó khi ở Phù Văn Tông. Nếu không có sự trợ giúp của Phù Văn Tông, họ không thể lên cấp nhanh như vậy.
Như nghĩ tới gì đó, Diệp Huyên lại hỏi: “Còn Tiểu Thất thì sao?”
Lưu Ung trầm giọng: “Nàng ta càng đáng sợ hơn nữa! Bây giờ nàng ta đã đạt tới Sinh Tử Cảnh, vả lại hình như Kiếm đạo của nàng ta sắp đột phá rồi!”
Kiếm đạo đột phá!
Diệp Huyên ngạc nhiên, Kiếm đạo đột phá, cảnh giới Kiếm đạo gồm Giản, Hư, Chân, Minh, Phá, Phàm. Ở vũ trụ Tứ Duy, Kiếm đạo của Tiểu Thất đã ở Phá Cảnh, bây giờ đột phá, chẳng lẽ nàng ta sắp đạt đến Phàm Cảnh trong truyền thuyết?
Phàm Cảnh!
Hiện tại cảnh giới của hắn chỉ mới ở Phá Cảnh, hắn cần phải cố gắng hơn!
Diệp Huyên không làm phiền ba người họ, đang định đi thì Tiểu Linh Nhi đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Cô bé chớp mắt, sau đó xoè tay, trong tay cô bé có một viên kim đan màu vàng.
Đan?
Diệp Huyên sửng sốt.
Lưu Ung kinh ngạc thốt lên: “Đây... Đây là kim đan Tu Di trong truyền thuyết!”