Trương Văn Tú ở bên khẽ nói: "Thật sự quyết tâm?"
Nàng ta biết, một tộc lớn như Phệ Linh tộc có gốc gác rất sâu, bây giờ thư viện Vạn Duy đã không thể đối đầu lại được với người ta nữa rồi!
Lúc này, Nguyên Kỷ đột nhiên cười nói: "Văn Tú cô nương, để ta xem một chút, thư viện Vạn Duy cô sẽ bằng lòng trả giá bao nhiêu để bảo vệ Diệp Huyên này!"
Trương Văn Tú nhìn Nguyên Kỷ: "Ngươi khẳng định ta sẽ không mở đại trận kia ra đúng không?"
Nguyên Kỷ nhìn Trương Văn Tú rồi cười đáp: "Nếu cô mở ra, ta chắc chắn sẽ chết, nhưng ta có thể cam đoan với cô rằng thư viện này sẽ không sống quá ba ngày nữa, cho dù là phu tử trở về cũng vậy thôi! Văn Tú cô nương, cô dám mở đại trận kia ra sao? Dám sao?"
...
Trương Văn Tú bỗng im lặng.
Đại trận kia là bùa hộ mệnh cuối cùng của thư viện Vạn Duy, một khi mở ra thì đồng nghĩa với việc thư viện Vạn Duy đã đánh mất lá bài tẩy cuối cùng của mình, khi đó thư viện Vạn Duy sẽ càng thêm nguy hiểm!
Dùng không?
Tất nhiên là không thể dùng rồi!
Ít nhất cũng không thể dùng để đối phó với Nguyên Kỷ, loại người như gã vẫn chưa đáng để thư viện Vạn Duy mở ra đại trận!
Nhưng nếu không dùng đại trận kia thì thư viện Vạn Duy phải chống đỡ lại đám Nguyên Kỷ như thế nào?
Ở đây ngoại trừ Nguyên Kỷ ra còn có bốn lão áo trắng và bốn lão áo đen, bốn trắng làm chủ trận pháp, mà bốn đen dù chưa ra tay, nhưng dựa vào hơi thở của đối phương thì cũng biết được không hề thua kém nàng ta.
Tất nhiên, nếu đấu đơn, nàng ta tự tin mình có thể chém chết bất kỳ ai ở trong đó!
Vấn đề là hiện tại không phải là lúc đấu đơn!
Mà ngoại trừ mấy người này ra, phía trên thư viện Vạn Duy cũng còn một vài cường giả