Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Huyên nheo mắt cô gái này rất hận loài người.
Mà lúc này một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện đối diện với Diệp Huyên, người đàn ông trung niên nhìn Đệ Cửu chằm chằm: “Các hạ là…?”
Đệ Cửu bất chợt tung ra một quyền.
Ầm!
Người đàn ông trung niên kia lập tức hóa thành hư vô, giống như chưa từng xuất hiện vậy.
Diệp Huyên: “…”
Ầm!
Đúng lúc này một cỗ hơi thở to lớn bên trong Linh giới đột nhiên quét qua, mục tiêu của luồng hơi thở này chính là Diệp Huyên và Đệ Cửu.
Đệ Cửu nhìn về phía khí tức mạnh mẽ kia, nàng ta không hề động thủ, còn Diệp Huyên lặng lẽ lùi về phía sau Đệ Cửu.
Hắn biết cường giả chân chính của Phệ Linh tộc đã xuất hiện.
Ngay vào lúc khí tức mạnh mẽ kia đi tới đỉnh đầu của Đệ Cửu, cũng không thấy Đệ Cửu ra tay. Khí tức kia đột nhiên biến mất một cách sạch sẽ giống như chưa từng xuất hiện.
Lúc này trong đám mây phía chân trời bỗng nhiên xuất hiện một ảo ảnh.
Nguyên Thiên!
Đại Thiên Tôn của Phệ Linh tộc, cũng chính là một trong những cường giả đứng đầu Phệ Linh tộc.
Nhưng rõ ràng không phải là bản thể mà chỉ là hình ảnh phản chiếu.
Nguyên Thiên nhìn Đệ Cửu phía bên dưới, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng: “Các hạ là ai?”
Đệ Cửu bỗng cau mày lại ánh mắt tràn đầy vẻ chán ghét: “Ngươi mới là người, cả nhà ngươi đều là người”.
Nói xong nàng ta đưa tay túm một cái về phía chân trời, nàng ta đã biến toàn bộ chân trời trở thành lốc xoáy. Còn Nguyên Thiên ở bên trong lốc xoáy sắc mặt hoàn toàn thay đổi, hắn ta nhẹ nhàng đè hai tay xuống, vừa mới đè, không gian xung quanh hắn ta lập tức bị bóp méo.
Đúng lúc này Đệ Cửu ở bên dưới đột nhiên tung ra