Không đúng cách?
Diệp Huyên cạn lời luôn.
Ông lão áo đen lạnh lùng nhìn Dạ Ly: “Sau lưng ngươi cũng có một vị Kiếm Tiên hả?”
Ông ta không dám đánh Diệp Huyên là vì sợ đánh xong thì vị Kiếm Tiên kia sẽ xuất hiện!
Nhưng chuyện này không có nghĩa là ông ta dễ bị bắt nạt.
Nhưng cuối cùng ông ta không cũng không dám nặng tay.
Một vị Kiếm Tiên!
Ông ta vô cùng kiêng kỵ, thậm chí phải nói là sợ hãi…
Cứ như vậy, mấy người Diệp Huyên nghênh ngang rời đi trước ánh mắt giận dữ của thành viên học viện Thương Mộc!
Không ai dám ra tay!
Vạn Pháp Cảnh không ra mặt, trong thế hệ trẻ tuổi của Đường Quốc không có bất kỳ ai chống đỡ nổi đám người Diệp Huyên.
Cho dù là những Thần Hợp Cảnh lâu năm cũng không thể đỡ nổi!
Ông lão áo đen nhìn chằm chằm xuống dưới hồi lâu, cuối cùng ông ta lắc đầu: “Lý Huyền Thương, ngươi hại học viện Thương Mộc ta thảm quá!”
Hiện giờ học viện Thương Mộc và Diệp Huyên đã đi đến cục diện không chết không thôi!
Hai bên đều sẽ không bỏ qua cho nhau!
Mà người gây ra cục diện hiện giờ đương nhiên chính là Lý Huyền Thương của học viện Thương Mộc Khương Quốc!
Năm đó Diệp Huyên vốn định gia nhập vào học viện Thương Mộc!
Mà hiện giờ…
Nói không tiếc thì đó là giả.
Đương nhiên hiện giờ đối với học viện Thương Mộc mà nói, trong đầu bọn họ chỉ có một suy nghĩ, đó chính là tiêu diệt Diệp Huyên!
Nhất định phải tiêu diệt!
Học viện Thương Mộc không thể để Diệp Huyên tiếp tục trưởng thành được!
Một lúc sau, ông lão áo đen quay người biến mất khỏi đó, không rõ là đi đến đâu.
Bên trong học viện Thương Mộc vô cùng hỗn loạn, tất cả mọi thứ đều bị mấy người Lục Bán Trang cướp sạch!
Nhiều năm tích lũy cuối cùng đều để mấy người Diệp Huyên hưởng hết.
…..
Sau khi nhóm Diệp Huyên rời khỏi học viện Thương Mộc, bọn họ tiến vào một khu rừng rậm ở trong dãy núi.
Mọi người túm tụm lại một chỗ.
Chia của!
Mọi người lấy hết những thứ chiếm được ở học viện Thương Mộc ra ngoài, Lục Bán Trang nhìn lướt qua, sau đó nói: “Tổng cộng có hai trăm bảy mươi triệu kim tệ, chừng tám triệu linh thạch cực phẩm, trong đó có ba quyển võ kỹ bậc Địa hạ phẩm, một quyển bậc Địa trung phẩm, một quyển bậc Địa thượng phẩm.
Ba mươi sáu món Linh khí, Linh khí cực phẩm mười lăm món, Linh khí bậc Minh hạ phẩm một món.
Công pháp chỉ có ba quyển, đều là bậc Địa hạ phẩm.
Còn có một ít đồ thượng vàng hạ cám khác nữa, ta định giá chừng hai mươi triệu kim tệ, ngoài đó ra thì…”
Nói tới đây, nàng ta vung tay phải lên, tám viên linh thạch xuất hiện trước mặt mấy người Diệp Huyên!
Linh thạch ngọc phẩm!
Đôi mắt mọi người lập tức sáng bừng.
Đây là đồ tốt đó!
Bởi vì chúng là thứ bọn họ cần nhất hiện giờ!
Lục Bán Trang nhìn mọi người, sau đó nói: “Chỉ có tám viên, không đủ chia, ai cần thì tự lấy trước, ta sẽ trừ kim tệ đi”.
Nhóm người Dạ Ly nhìn nhau, sau đó tám viên linh thạch ngọc phẩm được chia nhau hết.
Tất cả đều là người một nhà, đương nhiên sẽ không khách khí.
Lúc này, Lục Bán Trang nhìn về phía Lăng Hàn cách đó không xa, nàng ta bấm tay một cái, một món Linh khí bậc Minh hạ phẩm bay thẳng tới trước mặt Lăng Hàn!
Món Linh khí bậc Minh này là thương, thích hợp