*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong biển lửa không gian đó đột nhiên truyền đến mấy tiếng nổ vang, tiếp theo đó, nữ phu tử lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài!
Sau khi dừng lại, nữ phu tử nhìn biển lửa trước mặt, lúc này ba tên thây ma bước ra khỏi đó!
Cơ thể bọn họ đang bốc cháy, nhưng chỉ là bốc cháy, còn cơ thể thì chẳng tổn hại chút nào!
Cơ thể bất tử!
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt nữ phu tử lập tức trầm xuống.
Đúng lúc này, một thây ma trong số đó đột nhiên biến mất, đồng tử của nữ phu tử hơi co lại, nàng ta đột nhiên đánh ra một quyền, quyền này vừa đánh ra, không gian xung quanh lập tức ngưng đọng lại.
Mà tên thây ma trước mặt nàng ta cũng đột nhiên ra quyền.
Đá chọi với đá!
Ầm!
Không gian ngưng đọng đó trước mặt nữ phu tử trực tiếp hóa thành hư vô. Một luồng sóng khí vô hình đột nhiên tản ra bốn phía, trong nháy mắt, không gian trong mấy vạn trượng xung quanh cũng hóa thành hư vô.
Nhưng lần này, nữ phu tử vẫn chưa lùi nửa bước!
Bên tám lạng, người nửa cân!
Nhưng không chỉ có một tên thây ma, trong lúc nữ phu tử ra quyền, hai tên thây ma kia đã xuất hiện hai bên trái phải của nàng ta, hai tên đó đánh thẳng một quyền về phía nữ phu tử!
Rất đơn giản, nhưng lại cực kỳ bạo lực!
Nữ phu tử nheo hai mắt lại, nàng ta lùi về phía sau nửa bước, hai tay chồng lên nhau, ngay sau đó cả người nàng ta bỗng trở nên hư ảo.
Ầm ầm!
Khi hai nắm đấm lao đến hai bên trái phải của nữ phu tử, nữ phu tử bỗng nhiên biến mất.
Bước vào không gian ba chiều!
Ngay sau đó...
Ầm ầm!
Một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên vổ vang, ba tên thây ma đó lùi liên tục mấy trăm trượng, nhưng nữ phu tử thật sự bay ra ngoài rồi.
Khi nữ phu tử sắp rơi xuống, một người con trai bỗng xuất hiện phía sau nàng ta.
Người đó chính là Diệp Huyên!
Diệp Huyên đỡ lấy nữ phu tử, khóe miệng nữ phu tử từ từ chảy ra một vệt máu tươi.
Nữ phu tử nhìn Diệp Huyên: “Đi mau!”
Nói xong, nàng ta nắm lấy vai của Diệp Huyên rồi ném mạnh một cái, cú ném này đã quăng Diệp Huyên ra xa mấy vạn dặm!
Ở nơi cách đó mấy vạn dặm, Diệp Huyên ngây cả người, lúc này lý trí nói với hắn là bỏ đi, nhưng làm sao hắn có thể bỏ đi chứ!
Diệp Huyên đang định xông lên lần nữa, nhưng hắn còn chưa xuất phát thì hai tên thây ma đã xuất hiện trước mặt hắn, một tên thây ma khác thì ra sức chống lại nữ phu tử.
Tất nhiên, Nguyên Thiên muốn giết Diệp Huyên trước!
Một tên thây ma trong số đó đánh thẳng một quyền về phía Diệp Huyên, hai mắt Diệp Huyên hơi nheo lại, hai tay cầm kiếm chém về phía trước một nhát.
Ầm ầm!
Diệp Huyên lập tức bị đánh bay, nhưng tên thây ma đó cũng lùi liên tục về phía sau mấy chục trượng. Không chỉ có như vậy, trên người gã ta còn có một vết kiếm rất sâu!
Phía xa xa, Nguyên Thiên đột nhiên nói: “Giết người này!”
Hắn ta vừa dứt lời, hai tên thây ma kia bỗng xông về phía Diệp Huyên!
Diệp Huyên nhìn hai tên thây ma đang xông tới, hai mắt dần trở nên đỏ như máu.
Mà đúng lúc này, trong tầng chín đó, một âm thanh nho nhỏ như muỗi kêu đột nhiên vang lên: “Nếu như cái tên này chết ở đây, người con gái đó liệu có giết chết luôn cả ta không…”
Diệp Huyên cũng không kích hoạt Huyết Mạch Chi Lực, bởi vì một khi hoạt Huyết Mạch Chi Lực, thần trí của hắn sẽ bị sát ý và ác tâm chiếm đoạt.
Nếu không phải là bất đắc dĩ thì hắn sẽ không muốn kích hoạt Huyết Mạch Chi Lực!
Nhưng đối mặt với đòn tấn công toàn lực của hai tên trước mắt, hắn căn bản không thể chống đỡ được.
Nhưng không chống đỡ được cũng phải chống.
Diệp Huyên giẫm chân phải xuống một cái.
Ầm!
Không gian trước mặt hắn tụ lại, tạo thành một lá chắn không gian chắc chắn.
Ầm ầm!
Cú đấm của hai tên thây ma đánh tới, lá chắn không gian mà Diệp Huyên tạo thành trực tiếp bị nổ nứt ra. Mà lúc này, một tàn ảnh đột nhiên vụt đến trước mặt Diệp Huyên.
Đồng tử của Diệp Huyên bỗng co lại, thời khắc này hắn đã ngửi thấy được mùi của cái chết!
Thực lực của tên thây ma trước mặt, e là còn trên cả sáu đại cường giả!
Diệp Huyên không cố đón lấy cú đấm này, hắn lợi dụng bước nhảy không gian vọt ra xa cả trăm trượng về phía bên phải.
Tên thây ma đó đánh hụt một cú.
Ầm!
Nơi mà quyền đánh xuống, khoảng không gian đó trực tiếp hóa thành hư vô.
Tên thây ma đó quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, mà lúc này Diệp Huyên đột nhiên bay lên trời, hắn mở lòng bàn tay ra, một tấm
Mà đúng lúc này, khóe miệng Diệp Huyên lộ ra vẻ nanh ác, lòng bàn tay hắn bỗng nhẹ nhàng ép xuống dưới: “Diệt cho ta!”
Hắn vừa dứt lời, tấm bùa kia đột nhiên rung lên kịch liệt, ngay sau đó toàn bộ Linh giới sôi sục cả lên, cùng lúc đó, cả bầu trời đột nhiên tối sầm lại. Trên đỉnh đầu tất cả mọi người là một tinh không sâu không thấy đáy, vô số sức mạnh Tinh Thần tụ tập về phía Linh giới giống như thủy triều vậy, mà ở phía dưới, mặt đất đột nhiên nứt toác ra, vô số dung nham phóng lên trời, từng cột lửa thiêu đốt cả Linh giới!
Giây phút này giống như tận thế!
Mà hai tên thây ma kia còn chưa tới gần Diệp Huyên thì đã bị một luồng sức mạnh to lớn làm chấn động đến mức phải lùi về phía sau liên tục!
Phía xa xa, Nguyên Thiên nhìn Diệp Huyên với vẻ kinh hãi: “Đây là bùa chú gì vậy?”
Trong không trung, Diệp Huyên mắt nhìn xuống Nguyên Thiên: “Tiêu diệt cho ta!”
Hắn dứt lời, lá bùa đó đột nhiên phát ra tia sáng chói lòa. Trong nháy mắt, sức mạnh Tinh Thần ở nơi sâu thẳm của tinh không bỗng xuyên nhanh qua không gian tiến vào Linh giới. Cùng lúc đó, mặt đất và núi sông ở phía dưới cũng sụt lở, vô số dung nham và sóng thần điên cuồng tàn phá toàn bộ Linh giới!
Ầm ầm!
Toàn bộ Linh giới bắt đầu trở nên tan tác.
Nguyên Thiên chợt gào lên: “Ngăn hắn lại!”
Hắn ta vừa dứt lời, hai tên thây ma kia bất thình lình xông ra, một tên trong số đó xông vào trong tinh không, hai tay tên đó hơi nâng lên, trong phút chốc, xung quanh tên đó xuất hiện một vòng xoáy màu đen, vô số sức mạnh Tinh Thần trực tiếp bị sức hút cực lớn của vòng xoáy này kéo vào. Mà một tên thây ma khác lại lao xuống phía dưới, tên đó nhanh chóng ra quyền, mỗi một lần ra quyền đều sẽ đánh tan một cột lửa dung nham!
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Diệp Huyên lập tức trầm xuống.
Thực lực của hai tên thây ma này thật sự có chút nằm ngoài dự đoán của hắn, hai tên đó vậy mà lại có thể chống đỡ được bùa Thiên Địa của hắn!
Nghịch thiên như thế sao?
Diệp Huyên dường như nghĩ tới điều gì đó, hắn đột nhiên nhìn về phía phu tử cách đó không xa: “Phu tử, dùng kiếm của ta đi!”
Dứt lời, hắn bấm tay một cái, kiếm Thiên Tru bay đến trước mặt nữ phu tử. Sau khi nữ phu tử nhận lấy kiếm thì chém một phát về phía tên thây ma trước mặt. Tên thây ma đó vẫn không lùi bước mà đánh thẳng một quyền vào thanh kiếm của phu tử!
Ầm!
Nữ phu tử vừa chém xuống một phát thì cả người nàng ta đã bị đẩy lùi ra xa mấy trăm trượng, mà lần này kiếm Thiên Tru cũng không bị sao cả, ngược lại, trên người tên thây ma kia lại xuất hiện một vết kiếm rất sâu!
Nữ phu tử liếc nhìn kiếm Thiên Tru trong tay mình, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc: “Kiếm tốt!”
Nói xong, nàng ta nhẹ nhàng nhón chân phải, cả người bay thẳng ra ngoài.
Nàng ta không biết dùng kiếm, chỉ đơn thuần coi kiếm là trường xích!
Mà sau khi bị kiếm Thiên Tru làm cho bị thương, tên thây ma kia không còn gắng gượng chống lại kiếm của nữ phu tử nữa. Nhưng ý thức chiến đấu của hắn không hề kém nữ phu tử, ngược lại sức mạnh của hắn còn vững vàng hơn cả nữ phu tử.
Trong không trung, Diệp Huyên thu ánh mắt lại, hắn biết với thực lực của nữ phu tử, cho dù không thể đánh lại được tên thây ma này thì tạm thời cũng sẽ không thua!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía không trung, tên thây ma đó vẫn lấy sức của một mình hắn chống chọi lại những sức mạnh Tinh Thần kia!
Diệp Huyên trầm ngâm một lát rồi đột nhiên phóng lên trời, trong phút chốc, không gian trong tinh không bỗng sục sôi cả lên!
Đạo tắc Không Gian!
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt Nguyên Thiên nhất thời nheo lại, hắn ta phát hiện thực lực của Diệp Huyên bây giờ mạnh hơn rất nhiều so với trước đây!
Cái tên Diệp Huyên này tu luyện kiểu gì vậy?
Nguyên Thiên nhìn Diệp Huyên chằm chằm, Diệp Huyên bấy giờ đã đến ngay phía sau tên thây ma đó. Mà lúc này không gian
xung quanh hắn đã biến dạng vặn vẹo nghiêm trọng. Không gian bốn phía bắt đầu co lại từng lớp, từng luồng sức mạnh không gian to lớn cũng không ngừng chấn động về phía tên thây ma đó.
Nhưng đúng lúc này, tên thây ma kia đột nhiên quay người rồi đấm ra một quyền.
Răng rắc!
Xung quanh vang lên âm thanh rạn nứt, ngay sau đó, không gian xung quanh bắt đầu nứt ra từng lớp giống như chiếc gương bị va đập mạnh.
Mà bấy giờ, Diệp Huyên đột nhiên gào lên: “Trấn!”
Nói xong, tháp Giới Ngục chợt xuất hiện ở ấn đường của hắn, ngay sau đó, trên đỉnh đầu tên thây ma kia hiện ra một chữ “Tù” màu đỏ như máu.
Lục Đạo Chân Ngôn!
Khi chữ “Tù” màu đỏ này hiện ra, cơ thể tên thây ma kia cứng ngắc lại. Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Huyên vui mừng khôn xiết. Mà lúc này tay phải của tên thây ma đó lại từ từ nắm chặt, mặc dù rất chậm nhưng nó đang động đậy!
Sắc mặt của Diệp Huyên trầm xuống, mạnh như vậy sao?
Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyên giậm chân phải xuống một phát: “Diệt!”
Trong phút chốc, không gian xung quanh tên thây ma đó trở nên đổ nát.
Ầm!
Cả cơ thể tên thây ma đó rung chuyển kịch liệt, trên người xuất hiện vô số vết nứt nhỏ. Nhưng tay phải của tên đó vẫn đang chậm rãi nắm chặt lại, một luồng sức mạnh to lớn bắt đầu tập trung trong cánh tay y.
Diệp Huyên mở lòng bàn tay, một luồng ánh kiếm bỗng bay ra.
Vút!
Thanh kiếm đó chém lên người tên thây ma, nhưng kiếm lại không thể chém vào, không chỉ như vậy, thanh kiếm đó còn bị nổ tung!
Diệp Huyên nhìn tên thây ma đó, trầm giọng nói: “Liên Thiển cô nương, ta có thể thu tên này vào trong tháp không?”
Liên Thiển nói: “Tên này quá mạnh, ngươi không thể thu vào được!”
Diệp Huyên đang định nói gì đó thì đúng lúc này tên thây ma vốn đang xử lý những cột dung nham ở phía dưới lại bất chợt phóng lên trời, mục tiêu chính là hắn!
Diệp Huyên nhìn thấy tình cảnh này thì ngay lập tức tránh về phía sau. Hắn vừa tránh, không gian chỗ hắn đứng ban đầu nổ tan tác, biến thành một hố đen kịt.
Mà tên thây ma còn lại thì nắm chặt tay phải lại, vừa nắm một cái, chữ “Tù” màu đỏ như máu trên đỉnh đầu y trực tiếp nổ tung.
Hai tên thây ma cùng xông về phía Diệp Huyên!
Mí mắt Diệp Huyên giật một cái, hắn đột nhiên bay xuống mặt đất phía dưới. Hắn giậm chân phải một cái, vô số Đại Địa Chi Lực trong mặt đất bốn xung quanh bỗng hội tụ lên khắp người hắn. Những Đại Địa Chi Lực này ngưng tụ thành một tấm giáp Đại Địa!
Mà lúc này, hai tên thây ma kia đã xông đến trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên bất chợt đấm ra một quyền!
Lấy một chọi hai!
Vừa đấm ra một quyền, một luồng sức mạnh cực lớn bắt đầu tuôn trào từ trong nắm đấm của Diệp Huyên.
Ầm ầm!
Cùng với tiếng nổ vang rền, cả người Diệp Huyên cũng bay ngược ra ngoài, mà tấm chiến giáp Đại Địa trên người hắn lại nổ tung từng chút một!
Nhưng hai tên thây ma kia cũng lùi ra xa cả trăm trượng!
Hai tên thây ma đang định ra tay lần nữa thì Nguyên Thiên ở phía xa xa đột nhiên nói: “Hủy diệt tấm bùa đó!”
Bùa Thiên Địa!
Lúc này bùa Thiên Địa vẫn chưa biến mất, bởi vậy vô số sức mạnh Tinh Thần từ trong tinh không không ngừng tràn vào Linh giới. Với cả những dòng dung nham dưới đất kia, có thể nói, nếu như không hủy diệt tấm bùa này, nhiều nhất là nửa canh giờ, toàn bộ Linh giới sẽ hóa thành hư vô!
Uy lực của tấm bùa kia quá mạnh rồi!
Nghe thấy lời Nguyên Thiên nói, tên thây ma kia bay thẳng đến chỗ tấm bùa Thiên Địa của Diệp Huyên!
Mà bấy giờ ở phía dưới, khóe miệng Diệp Huyên chợt hiện ra vẻ dữ tợn: “Nổ!”
Diệp Huyên vừa dứt lời...
Ầm!
Tấm bùa Thiên Địa đó đột nhiên nổ tung, trong phút chốc một vùng ánh sáng trắng bao trùm lấy cả Linh giới.
Ầm ầm!
Linh giới giờ đây đất rung núi chuyển, vô số tiếng nổ vang lên không ngớt. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, toàn bộ Linh giới biến thành một cái hố đen kịt.
Tấm bùa Thiên Địa kia tự nổ, trực tiếp phá hủy luôn cả Linh giới!
Xung quanh đen kịt một màu, nhưng không gian xung quanh bắt đầu dần khôi phục như bình thường.
Trời đất này vận hành theo quy luật, cho dù không gian bị phá hủy, cũng có thể tự mình phục hồi, nhưng sẽ
Nguyên Thiên lạnh lùng nhìn năm người phía Diệp Huyên: “Giết!”
Hắn ta vừa dứt lời, cường giả của Phệ Linh tộc lại xông về phía đám người Diệp Liên lần nữa.
Mà đám người Diệp Liên cũng không phí lời mà đánh thẳng luôn!
Tiếp tục chiến đấu!
Nhưng người mà Diệp Huyên đối mặt vẫn là hai tên thây ma!
Diệp Huyên đã hủy diệt Linh giới, Nguyên Thiên tất nhiên muốn giết hắn!
Nguyên Thiên nhìn Diệp Huyên, hắn ta khẽ cười một cái, nụ cười rất xán lạn, dường như tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay: “Diệp Huyên, ta vẫn hơi tò mò, tò mò liệu ngươi còn có con át chủ bài nào không”.
Diệp Huyên trầm ngâm một lát.
Con át chủ bài?
Bây giờ hắn có hai con át chủ bài lớn nhất, một là Huyết Mạch Chi Lực, hai là Tu Di đan!
Hai cái này có thể dùng cùng lúc!
Nhưng hắn biết rất rõ, hắn vẫn không thể đánh lại được hai tên thây ma trước mắt này!
Hai tên thây ma này thật sự quá mạnh!
Bấy giờ Nguyên Thiên chợt nói: “Giết!”
Hắn ta vừa nói xong, hai tên thây ma kia trực tiếp lao đến chỗ Diệp Huyên.
Mà đúng lúc này, Diệp Linh ở xa xa bất chợt rời cuộc chiến, ngay sau đó nàng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Nàng nhìn chằm chằm vào hai tên thây ma vừa lao đến: “Đi đi!”
Đi?
Diệp Huyên lắc đầu, bản thân có thể đi đâu chứ?
Lúc này, Diệp Linh lại nói: “Mau đi đi!”
Nói xong, nàng xông lên!
Nhưng cho dù là Diệp Linh thì cũng không thể nào chống lại được hai tên thây ma này. Vừa mới giao đấu, Diệp Linh đã bị đánh bay.
Hai tên thây ma đó cũng không đuổi theo Diệp Linh mà lại xông về phía Diệp Huyên. Nhưng ngay sau đó, Diệp Linh lại chặn ở trước mặt Diệp Huyên, nàng xoay người nhìn Diệp Huyên, trong mắt mang vẻ cầu xin: “Đi ngay đi, được không?”
Diệp Huyên kéo lấy tay của Diệp Liên, cười nói: “Con bé ngốc này, đi cái gì chứ? Nếu như muội chết ở đây, ta sống thì còn có ý nghĩa gì chứ? Hai huynh muội ta sống thì cùng sống, muốn chết thì cùng chết!”
Nói xong, hắn nhìn về phía Nguyên Thiên: “Nguyên Thiên, không phải ngươi muốn xem con át chủ bài của ta sao? Bây giờ ta sẽ cho ngươi xem!”
Dứt lời, hắn vung tay phải lên, một bóng trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn...
Nhìn thấy bóng trắng đó, gương mặt Nguyên Thiên chợt biến sắc!