Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Ngoài ra, nếu huynh đoán không lầm, có lẽ bọn họ còn muốn tâm bản nguyên của Trung Thổ Thần Châu nữa!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sắc mặt Thương Huyền hơi thay đổi: “Nếu cần tâm bản nguyên của Trung Thổ Thần Châu, Huyền Môn và các thế gia ở thượng giới kia sẽ đồng ý sao?”
Trần Bắc Hàn lắc đầu nở nụ cười: “Đệ đó, vẫn nghĩ mọi chuyện quá đơn giản! Đệ thử nghĩ xem, nếu Liên Minh Hộ Giới thu phục được mấy thế lực này rồi, vậy ở Trung Thổ Thần Châu còn ai có thể ngăn cản bọn họ sao? Mà chỉ cần Liên Minh Hộ Giới chịu bỏ ra một vài thứ là có thể thu phục bọn họ rồi”.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thương Huyền sa sầm mặt.
Đúng như Trần Bắc Hàn nói, chỉ cần Huyền Môn, sơn mạch Vạn Thú và mấy thế gia ở thượng giới kia không phản đối, cả Trung Thổ Thần Châu hoàn toàn không có ai có thể chống lại Liên Minh Hộ Giới!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thương Huyền lại nói: “Tiếp theo, chúng ta nên làm gì?”
Trần Bắc Hàn nhẹ giọng đáp: “Bảo mọi người chuẩn bị kỹ càng, một khi tâm bản nguyên xuất hiện, dù không giành được cũng phải hủy diệt nó, không để nó rơi vào tay Liên Minh Hộ Giới!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thương Huyền gật đầu, như nhớ đến điều gì, ông ta chần chừ một lát, sau đó lại hỏi: “Sư huynh, có một câu không biết nên hỏi hay không!”
Trần Bắc Hàn cười nói: “Vậy thì đừng hỏi!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thương Huyền trầm giọng nói: “Vẫn phải hỏi, nếu không trong lòng sẽ khó chịu! Sư huynh, nếu đệ đoán không lầm, lúc Diệp Huyên tiến vào Thương Kiếm Tông của chúng ta, có lẽ huynh cũng đã phát hiện thân phận thật sự của hắn, nhưng huynh lại không vạch trần hắn, còn lấy sức lực của cả tông môn ra bảo vệ hắn, đối đầu với Liên Minh Hộ Giới…”
Nói đến đây, ông ta nhìn Trần Bắc Hàn, không nói tiếp nữa.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trần Bắc Hàn cười hỏi: “Đệ muốn nói là huynh có mục đích khác phải không?”
Thương Huyền gật đầu.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trần Bắc Hàn nhẹ giọng nói: “Huynh đúng là có mục đích!”
Thương Huyền nhìn Trần Bắc Hàn, Trần Bắc Hàn cười nói: “Thứ nhất suy cho cùng chúng ta vẫn phải đấu với Liên Minh Hộ Giới một trận! Không thể tránh khỏi! Có lẽ đệ cũng biết sư phụ đã chết thế nào!”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sư phụ!
Nghe vậy, Thương Huyền lập tức sa sầm mặt.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vì sư phụ của bảy vị Kiếm Tiên bọn họ năm đó là bị Liên Minh Hộ Giới bố trí mai phục, vây công đến chết, nhưng Liên Minh Hộ Giới chưa từng thừa nhận!
Chỉ là tất cả mọi người đều biết là Liên Minh Hộ Giới làm!
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trần Bắc Hàn nhẹ giọng nói: “Năm đó, đại sư huynh đã muốn dẫn theo cả tông môn đi liều mạng với Liên Minh Hộ Giới, là huynh ngăn cản huynh ấy…”
Nói đến đây, y lắc đầu nở nụ cười: “Vì chuyện này, đến nay đại sư huynh vẫn không thể quên! Còn tiểu sư muội nữa, sau chuyện đó, muội ấy cũng không tiếp tục nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của tông môn, ngày ngày nhốt mình trong điện Vân Kiếm… Còn cả Cố sư muội, trông coi thi thể của sư phụ đến tận bây giờ…”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Thương Huyền khẽ thở dài: “Nói thật, năm đó đệ cũng từng oán trách huynh! Nhưng mấy năm nay cũng đã nghĩ thông suốt rồi! Lúc trước chúng ta đều chỉ là Kiếm Hoàng, nếu đi cùng đại sư huynh, e rằng Thương Kiếm Tông của chúng ta sẽ bị diệt sạch!”
Trần Bắc Hàn lắc đầu: “Thật ra sao huynh có thể không hận bản thân