Vừa vui mừng, tinh thần hắn cũng thả lỏng, thế là.
Ầm ầm!
Lấy Diệp Huyên làm trung tâm, xung quanh hắn chấn động kịch liệt, mắt mũi miệng và tai Diệp Huyên lập tức chảy máu. Không chỉ thế, toàn thân hắn quay vòng vòng tại chỗ như con quay, cứ thế kéo dài khoảng mười lăm phút mới dừng lại!
Sau khi dừng lại, Diệp Huyên ngã lăn ra đất.
Mà lúc này, Việt Kỳ đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Nhìn Diệp Huyên nằm dưới đất, Việt Kỳ cau mày, sau đó nàng ấy bế Diệp Huyên lên, đưa hắn về điện Vân Kiếm.
Sau nửa canh giờ, Diệp Huyên tỉnh lại!
Giờ phút này đầu hắn vẫn choáng váng như cũ, cực kỳ khó chịu!
Diệp Huyên lắc mạnh đầu, cười khổ.
Lần này đúng là do hắn chủ quan!
Tuyệt đối không thể lơ là khi đang ngưng tụ đạo tắc Không Gian!
“Ngươi đang làm gì?”, lúc này Việt Kỳ xuất hiện bên cạnh giường của hắn.
Diệp Huyên cười gượng: “Con đang ngưng tụ một thanh kiếm!”
Việt Kỳ trầm giọng hỏi: “Có liên quan đến không gian?”
Diệp Huyên gật đầu.
Việt Kỳ nghiêm mặt nói: “Đạo Không gian vô cùng huyền bí, dù là cao thủ Ngự Pháp Cảnh chân chính cũng chỉ mới biết một ít mà thôi. Ngươi muốn dùng lực là cực kỳ nguy hiểm, biết không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Lúc nãy con đã chủ quan!”
Việt Kỳ lắc đầu: “Không phải do chủ quan, mà là ngươi không biết sự đáng sợ của lực lượng không gian. Nếu không gian vỡ nát sẽ tạo thành không gian nhiễu loạn. Với thực lực của ngươi hiện tại, ngươi sẽ bị không gian nhiễu loạn xoắn chết ngay lập tức, hiểu chưa?”
“Không gian nhiễu loạn?”, Diệp Huyên hơi khó hiểu.
Việt Kỳ khẽ gật đầu: “Nếu không gian bị cưỡng ép xé rách, trong không gian bị xé rách đó chính là không gian nhiễu loạn! Sự nhiễu loạn này cực kỳ đáng sợ, ngay cả cao thủ Ngự Pháp Cảnh chân chính bị cuốn vào trong đó cũng sẽ thịt nát xương tan!”
Nói tới đây, nàng ấy nhìn Diệp Huyên, nghiêm mặt bảo: “Nếu ngươi chưa chắc chắn tuyệt đối thì không nên cố gắng ngưng tụ thanh kiếm gì đó của ngươi, hiểu không?”
Diệp Huyên cười đáp: “Không sao đâu, con có chắc chắn, vừa nãy chỉ là do con chủ quan!”
Việt Kỳ nhìn Diệp Huyên: “Nếu lần sau lại muốn ngưng tụ thì để ta ở bên cạnh, hiểu chưa?”
Diệp Huyên vừa định bảo không cần, lúc này Việt Kỳ đột nhiên nói: “Hiểu chưa?”
Giọng nàng ấy