Vừa đọc xong, hai mắt Diệp Huyên đột nhiên mở to, một giây sau, hai tia sáng trắng như bắn ra từ hai mắt hắn.
Tinh không trước mặt Diệp Huyên xảy ra biến hóa trời đất xoay vần, trước mặt hắn xuất hiện một con đường lớn màu vàng, con đường nối thẳng vào tinh không phía xa.
Diệp Huyên hơi hoảng sợ, vì lúc này hắn cảm nhận được mọi thứ xung quanh một cách rõ ràng, lúc này, giác quan của hắn đạt đến cực hạn, dù là con kiến cách xa vạn dặm, hắn cũng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.
Lúc này, hắn cảm thấy mình là chúa tể của vạn vật!
Diệp Huyên vội hỏi: “Giản Tự Tại, đây là thần thông gì mà lợi hại thế!”
Giản Tự Tại nhẹ giọng nói: “Hỏi nhiều thế làm gì, mau đi đi”.
Diệp Huyên lại hơi hưng phấn: “Có thể dạy cho ta chiêu này không!”
Giản Tự Tại nói: “Được thôi, nhưng ngươi báo đáp ta thế nào đây?”
Diệp Huyên nói: “Ngươi muốn ta báo đáp thế nào?”
Giản Tự Tại đáp: “Ngươi có thể cho ta cái tháp này!”
Diệp Huyên nghiêm mặt: “Cái tháp này sao có thể thể hiện thành ý của ta được? Hay là để ta lấy thân báo đáp nhé!”
Giản Tự Tại nói: “Ngươi á? Ha ha…”
Tiếng cười rất lớn, sau khi cười một lúc, nàng ta nói: “Ngươi muốn ta cười chết sao?”
Diệp Huyên nghiêm túc đáp: “Ngươi không suy nghĩ thử sao? Ta cảm thấy ta rất tốt mà”.
Giản Tự Tại cười nói: “Da mặt ngươi còn dày hơn cả trời nữa, ta đề nghị ngươi tự nghĩ ra công pháp mặt dày đi, với trình độ mặt dày này của ngươi, chắc chắn có thể xưng bá chư thiên