Im lặng một lát, Diệp Huyên đột nhiên quay đầu nhìn về phía Đế Khuyển: “Đi!”
Nói xong, hắn nắm lấy vai Đế Khuyển, sau đó, hắn và Đế Khuyển lập tức biến mất.
Sau khi Diệp Huyên và Đế Khuyển biến mất, mấy người đột nhiên xuất hiện, bọn họ đều nhìn về phía cánh cửa kia.
“Tên này là muốn tiêu diệt Quỷ Môn sao?”
“Nói không chừng là vậy đấy, ông nhớ đến nhà họ Độc Cô và nhà họ Cổ đi!”
“Quỷ Môn này cũng không yếu, hắn có thể tiêu diệt được à?”
“Mỏi mắt mong chờ!”
“…”
Mộ Châu ở bên cạnh nhìn chằm chằm cánh cửa kia, nếu hôm nay Diệp Huyên thắng, chắc chắn sau này sẽ bớt đi rất nhiều người đến gây chuyện với hắn.
Mà nếu Diệp Huyên thua thì chỉ có thể chạy trốn, như vậy, những người trong bóng tối kia sẽ ra tay.
Cái giá rất lớn, nhưng cũng rất có sức hấp dẫn!
Ngay cả Bách Hiểu Các cũng đang quan sát!
Nếu bắt buộc, Bách Hiểu Các cũng sẽ ra tay!
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là rốt cuộc Diệp Huyên có bao nhiêu lá bài tẩy.
Một con yêu thú không thể khiến mấy người này từ bỏ được!
Bây giờ phải xem Diệp Huyên có thể sống sót ra ngoài không đã.
…
Diệp Huyên sử dụng đạo tắc Không Gian đi qua cánh cửa kia, rõ ràng dù nó có lai lịch bất phàm, nhưng cũng không vượt qua phạm trù của đạo tắc Không Gian.
Diệp Huyên và Đế Khuyển nhanh chóng xuất hiện trước một thềm đá, trước mặt hai người có thềm đá đi lên trên, kéo dài lên trên núi, trên đỉnh núi có một cung điện màu đen.
Bên trên đại điện dán một tấm bùa đỏ như máu.
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Đây là sào huyệt của bọn họ”.
Đế Khuyển nhìn xung quanh, xung quanh tối đen như mực, sương mù đen bay khắp nơi, cực kỳ quỷ dị.
Đế Khuyển trầm giọng nói: “Cẩn thận một chút, tông môn này không đơn giản chút nào”.
Diệp Huyên gật đầu, đi tới đây, hắn đã phát hiện Quỷ Môn này có lẽ còn mạnh hơn cả nhà họ Cổ. Đương nhiên thật ra nhà họ Cổ cũng không yếu, chỉ là bọn họ gặp phải yêu nghiệt như Giản Tự Tại thôi!
Nếu không nhờ có Giản Tự Tại, với thực lực của hắn, dù sử dụng tháp Giới Ngục cũng không thể tiêu diệt được nhà họ Cổ.
Vì thế, Diệp Huyên vẫn hiểu rất rõ thực lực của mình.
Mà bây giờ đối đầu với Quỷ Môn này, dù có Đế Khuyển giúp đỡ, nhưng hắn vẫn không dám lơ là.
Diệp Huyên cầm kiếm đi về phía Quỷ Môn xa xa, đúng lúc này, một bóng dáng màu đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, bóng đen này trông rất kỳ lạ, như một cái bóng vậy.
Bóng đen nói: “Diệp Huyên, sao ngươi có thể tới đây!”, giọng nói vô cùng khó hiểu.
Diệp Huyên chợt cất lời: “Giết!”
Đế Khuyển ngây người, sau đó hỏi: “Không trò chuyện trước à?”
Mặt Diệp Huyên không