Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 3891-3895


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

v

Diệp Huyên xuất hiện ở bên cạnh A Mục, hắn nhìn người không đầu kia: “Đây là?”



A Mục khẽ nói: “Vị đó là tiên tổ của tộc Cổ Hình, Cổ Hình!”




Cổ Hình!



Diệp Huyên nói: “Ông ấy không phải là người của tộc Cổ Hình chứ?”



A Mục khẽ gật đầu.




Diệp Huyên lại hỏi: “Ông ấy sẽ giúp chúng ta sao?”



A Mục cười đáp: “Sẽ giúp!”



Diệp Huyên còn muốn hỏi gì đó, lúc này, tay phải Cổ Hình kia đột nhiên vồ lấy, búa Chiến Thần trực tiếp hóa thành một đường sáng màu đen xuất hiện trong tay ông ta, ngay sau đó, tay cầm búa bổ mạnh về phía Thần Công đang ở phía xa kia.



Xoẹt!



Nhát búa này vừa xuất ra, bầu trời của Bất Chu Thần Sơn trong chớp mắt liền nứt ra!



Ở phía xa, mặt của Thần Công kia bỗng biến sắc, hai mắt gã khẽ nheo lại, một tấm thuẫn bằng nước cực lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt gã.



Lúc búa chém đến, tấm thuẫn nước kia trong chớp mắt nổ tung, Thần Công ngay lập tức lùi về phía sau đến cả nghìn trượng!



Nhìn thấy cảnh này, mặt của Diệp Huyên đang ở phía dưới ngay lập tức biến sắc!



Thực lực của Cổ Hình này có phần cũng quá kinh người rồi!



Ở trên bầu trời phía xa, Thần Công nhìn chằm chằm người không đầu kia: “Ngươi là ai?”



Người không đầu không phí lời, nhấc búa Chiến Thần lên bổ một lần nữa.



Xoẹt!



Trong chớp mắt, bầu trời phía trên đỉnh đầu của Thần Công trực tiếp nổ tung, đồng tử của Thần Công khẽ co lại, tay phải gã cầm cây lao lạ đâm mạnh về phía trước.



Xoẹt!



Cây lao lạ đâm xuống, không gian kia trực tiếp nứt ra, vô số dòng nước phun ra, trong chớp mắt, toàn bộ bầu trời Bất Chu Thần Sơn bị dòng nước bao phủ.



Chính vào lúc này, búa Chiến Thần kia đột nhiên phá vỡ dòng nước đó, chém thẳng về phía Thần Công!



Nhìn thấy búa Chiến Thần kia chém đến, sắc mặt Thần Công trở nên dữ tợn, chân phải gã giậm mạnh xuống đất một cái, trong phút chốc, cả bầu trời đều bị dòng nước bao phủ, cùng lúc này, một luồng sức mạnh to lớn trực tiếp bao phủ lấy toàn bộ Bất Chu Thần Sơn.


Thủy Vực!
Lấy nước làm vực, tự thành một giới!



Khoảnh khắc thủy vực xuất hiện, đòn tấn công của búa Chiến Thần kia lập tức trở nên chậm lại.




Áp chế!



Sức mạnh Thủy Vực to lớn ngay lập tức đã áp chế chiếc búa Chiến Thần kia!



Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt A Mục bên dưới chợt sa sầm xuống.



Diệp Huyên chớp mắt: “Chúng ta có cần chuồn khỏi đây không?”



A Mục trầm giọng nói: “Thế chiếc búa kia tính sao? Nếu như thu hồi lại, Cổ Hình này tuyệt đối không phải là đối thủ của Thần Công này!”




Diệp Huyên nhìn về phía chân trời, dưới thủy vực kia, Cổ Hình đã bị áp chế!



Chung quy cũng chỉ là một sợi thần hồn mà thôi!



Như nghĩ tới điều gì, Diệp Huyên đột nhiên phóng lên trời, hắn không ra tay với Thần Công kia mà xông tới trước mặt Chân Long kia. Hắn cầm kiếm vung một cái, dòng nước đang khóa chặt trên người Chân Long kia trực tiếp bị kiếm Thiên Tru chém đứt!



Sau khi lấy lại được sự tự do, Chân Long gầm lên một trầm!



Diệp Huyên chỉ về phía Thần Công ở phía xa kia: “Người đi giúp một tay đi!”



Chân Long nhìn Diệp Huyên một cái, sau đó trực tiếp hóa thành một đường ánh sáng màu đen xông về phía Thần Công kia.



Mà bản thân Diệp Huyên cũng xông về phía đó!



Hắn không có ý định bỏ chạy!



Chạy thoát được bây giờ, cũng không chạy thoát được sau này!



Hiện giờ chạy khỏi Bất Chu Thần Sơn, nói không chừng đối phương cũng sẽ ra khỏi Bất Chu Thần Sơn để đuổi theo, tới lúc đó, phiền phức càng lớn mà!



Xét cho cùng, thực lực của tên đó cũng quá khủng bố rồi!



Cùng với sự gia nhập của Diệp Huyên và Chân Long, cục diện của trận chiến ngay lập tức được đảo ngược!



Thần Công đã bị áp chế rồi!



Diệp Huyên hầu như không có ra tay, hắn chỉ là vào lúc mấu chốt triệu hồi ra thuẫn Thái Cực giúp Chân Long và Cổ Hình ngăn chặn những đòn tấn công chí mạng, nhưng vậy là đủ rồi!



Bởi vì gần như toàn bộ sức mạnh của Thần Công đã bị thuẫn Thái Cực của Diệp Huyên hóa giải.



Đối với Diệp Huyên này, Thần Công có thể nói là hận đến tận xương tủy, nhưng gã lại không có cách nào hạ được Diệp Huyên.



Dần dần, Thần Công bị áp chế càng lúc càng lớn, đến cuối cùng chỉ có thể bị động phòng thủ.



Cứ như vậy, sau khi đấu được khoảng nửa canh giờ, Thần Công đột nhiên hóa thành nước biến mất ở cuối bầu trời bao la.



Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên đang định đuổi theo nhưng lại bị A Mục cản lại.



A Mục nhìn

1645681124749.png


A Mục không nói gì, mà nhìn về phía Cổ Hình kia, Cổ Hình đó đã hoàn toàn hóa thành hư ảo.



Nhìn thấy cảnh này, Chân Long vốn còn muốn nói gì đó bỗng im miệng!




Nếu không có Cổ Hình này, nó và Diệp Huyên liên thủ cũng không phải là đối thủ của Thần Công kia!



Lúc này, Chân Long đột nhiên nói: “Nhân Vương, hắn sẽ còn tới tìm ngươi đó!”




Diệp Huyên có chút không hiểu: “Tại sao? Ta với tên đó đâu có thâm thù đại hận gì chứ?”



Chân Long cười khẩy, không nói gì.



Diệp Huyên trầm giọng nói: “Trước đó hắn có nói với ta có cái giếng gì đó, muốn ta đi giải phong ấn ở đó!”



Nghe vậy, hai mắt Chân Long khẽ híp lại.



Diệp Huyên nhìn Chân Long: “Bên trong cái giếng đó có cái gì?”



Chân Long không nói gì.



Mặt Diệp Huyên không cảm xúc: “Còn muốn che giấu chuyện gì sao?”



Chân Long vẫn không nói gì.



Diệp Huyên khẽ nói: “Nếu ta đoán không lầm, trong đó nhất định là đang giam giữ rất nhiều người giống như Thần Công kia, đúng chứ?”



Chân Long đột nhiên nói: “Hắn không phải là người, hắn là Chính Thần bị phong ấn! Là một vị thần chân chính!”



Diệp Huyên nhìn Chân Long: “Trong giếng đó còn có bao nhiêu cường giả như thế?”



Chân Long trầm mặc một lúc rồi đáp: “Ba mươi chín vị!”


Ba mươi chín!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyên sa sầm xuống!



Thực lực của Thần Công này đã khủng bố như vậy rồi, vậy mà bên trong cái giếng đó, vẫn còn có gần bốn mươi vị cường giả giống như vậy nữa.



Nếu toàn bộ đám cường giả này đều xuất hiện, vậy thì cục diện ngày hôm nay thực sự đã thay đổi rồi!




A Mục đột nhiên nói: “Đều là bị Thiên Đạo nhốt lại?”



Chân Long gật đầu.



Diệp Huyên có chút không hiểu: “Vì sao Thiên Đạo muốn nhốt bọn họ?”



Chân Long nói: “Bởi vì bọn họ quá mạnh, hơn nữa dã tâm lại lớn, không chịu sự trói buộc của đất trời, đã trở thành mối uy hiếp cực lớn đối với vũ trụ
này!”




Diệp Huyên khẽ chau mày: “Thế tại sao không tiêu diệt bọn họ luôn?”



Chân Long lắc đầu: “Đâu có đơn giản như thế, đó đều là đại thần bị phong ấn, đâu có dễ dàng bị tiêu diệt như thế chứ!”



A Mục đột nhiên nói: “Chắc là có thể tiêu diệt được đó!”



Diệp Huyên nhìn về phía A Mục, A Mục khẽ nói: “Cô ấy nhất định có thể tiêu diệt được bọn họ, sở dĩ cô ấy không làm như vậy, có lẽ là có nguyên nhân khác!”



Diệp Huyên lắc đầu: “Đám đại thần đó sẽ báo thù cô ấy đó!”



A Mục nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi cho rằng cô ấy sẽ sợ sao?”



Diệp Huyên lắc đầu: “Chắc là không!”



Thiên Đạo có thực lực phong ấn được đám đại thần đó, thì nhất định sẽ có thực lực tiêu diệt đám đại thần đó!



A Mục cười nói: “Bất luận thế nào, đây đều không phải là những chuyện mà chúng ta nên bận tâm! Chúng ta đi thôi!”



Diệp Huyên lại nhìn về phía Chân Long: “Người đi cùng với bọn ta đi!”



Chân Long khẽ nhíu mày: “Ngươi có ý gì?”



Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Người nghĩ thử xem! Thần Công đó sẽ bỏ qua cho ta sao?”



Chân Long nhìn Diệp Huyên: “Đó là chuyện của ngươi!”



Diệp Huyên gật đầu: “Quả thực là chuyện của ta! Haiz, tới lúc đó, nếu như tên đó tìm ta, ta đánh không lại, rồi tên đó sai ta làm chuyện gì thì ta phải làm chuyện đó thôi! Dù sao thì ta cũng không đánh lại mà!”



Dứt lời, hắn kéo A Mục xoay người rời khỏi!



Đúng lúc này, Chân Long kia đột nhiên cản trước mặt Diệp Huyên, Chân Long nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi ở lại nơi này đi!”



Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối, người đang đùa sao?”



Chân Long trầm giọng nói: “Ngươi ở lại đây, sẽ an toàn hơn một chút!”



Diệp Huyên lắc đầu: “Ta vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm!”



Chân Long nhìn Diệp Huyên, không nói gì.



Diệp Huyên cười một cái, sau đó nói: “Chân Long tiền bối, người không phải là đang muốn cưỡng ép ta ở lại chỗ này chứ? Nếu là như vậy, ta liền đi gọi người tới đó!”



Nghe vậy, hai mắt Chân Long bỗng híp lại.



Khoảnh khắc này, nó nghĩ đến người không đầu kia.
Diệp Huyên nhìn Chân Long: “Tiền bối, thứ cho ta nói thẳng, bản thân người ở đây cũng không an toàn, cùng đi với ta, chúng ta có thể phối hợp với nhau, người nói xem?”



Chân Long trầm mặc.



Diệp Huyên lại nói: “Người ở lại đây, nếu chẳng may Thần Công đó lại quay lại, người định thế nào? Người đi cùng ta, cho dù hắn ta có quay lại, chúng ta cũng vẫn có thể phối hợp, người nói xem?”




Chân Long vẫn trầm mặc không nói gì.



Diệp Huyên mỉm cười, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, hắn kéo A Mục xoay người rời đi.



Chính vào lúc này, Chân Long kia đột nhiên nói: “Loài người kia, ta đi với ngươi!”



Diệp Huyên quay lại nhìn về phía Chân Long, Chân Long đang nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi phải hứa với ta, bất cứ lúc nào, ngươi cũng đều không được mở phong ấn của cái giếng kia ra cho Thần Công đó!”




Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, vậy ta cũng muốn người hứa với ta một chuyện! Nếu như ta gặp phải uy hiếp gì, tiền bối nhất định phải ra tay tương trợ, không được khoanh tay đứng nhìn!”



Chân Long trầm mặc.



Diệp Huyên cười nói: “Không đồng ý sao?”



Chân Long nhìn Diệp Huyên: “Chỉ cần kẻ địch của ngươi không phải là Thiên Đạo, bất cứ kẻ nào ra tay với ngươi, ta ắt sẽ tương trợ. Tuy nhiên, nếu Thần Công kia ra tay với ta, hoặc là muốn mở phong ấn giếng, ngươi cũng phải toàn lực giúp ta!”



Diệp Huyên cười nói: “Chốt kèo!”



Chân Long khẽ gật đầu, sau đó lắc mình biến thành một con rồng nhỏ bằng một ngón tay, nó trực tiếp bay đến phía trên cánh tay của Diệp Huyên, quấn lấy cánh tay Diệp Huyên.



Diệp Huyên liếc nhìn cánh tay của hắn, sau đó nhìn về phía A Mục, A Mục nhếch môi cười: “Đi thôi!”



Diệp Huyên gật đầu.



Cứ như vậy, Diệp Huyên dẫn A Mục rời khỏi Bất Chu Thần Sơn.



Sau khi Diệp Huyên, A Mục và Chân Long rời đi, Thần Công kia đột nhiên xuất hiện trên sân, gã đang nhìn chằm chằm về phía xa, ánh mắt đầy thù hằn.



Gã cuối cùng vẫn không dám động thủ.



Bởi vì thực lực của gã vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, cứ tiếp tục đánh như vậy, cho dù có thắng, bản thân gã cũng sẽ bị thương nặng.



Đây cũng chính là lí do vì sao trước đó gã phải bỏ chạy!



Xét cho cùng, thực lực hiện tại của gã còn chưa được một nửa thực lực lúc gã ở thời kì đỉnh phong!



Sau khi trầm mặc một lát, Thần Công xoay người rời đi, một lát sau, gã đến trước một cái giếng, trên miệng giếng có một chữ “Phong” nhỏ màu đỏ như máu.



Sau khi trầm mặc một lúc, Thần Công đột nhiên tung một chưởng về phía chữ “Phong” kia.



Ầm!



Gã vừa ra tay, một luồng sức mạnh to lớn lập tức đập lên người gã, gã trực tiếp bị luồng sức mạnh này đánh bay lùi về phía sau cả ngàn trượng!



Mà sau khi

1645681197476.png


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện