Thần Công và Vô Thiên nhìn nhau một cái rồi đi theo.
Khi dẫn cả hai đến một vũ trụ nọ, hư ảnh đưa tay ra. Chiếc đĩa màu đen trong tay gã bắn ra, phóng một chùm tia sáng đen lên cao, thẳng vào lòng vũ trụ.
Đợi một hồi, Thần Công hỏi: “Thượng Sứ đang làm gì?"
Thượng Sứ đáp: “Nhờ người giúp đỡ”.
Thần Công đang muốn mở miệng thì chợt thấy chùm sáng kia biến mất, bèn cau mày.
Thượng Sứ: “Sẽ có người đối phó Tiểu Đạo và Kiếm Tông, nhưng số còn lại phải do chúng ta giải quyết”.
Thần Công: “Thật sự sẽ được sao? Kiếm Tông không phải hạng đơn giản”.
Thượng Sứ lạnh nhạt: “Lợi hại đến mấy thì liệu sẽ bằng phía trên sao?"
Thần Công gật gù rồi cùng Thượng Sứ quay lại nhìn Vô Thiên: “Ám chủ của các người và vị Thượng chủ kia có thể ra tay chứ?"
Vô Thiên không nói.
Thượng Sứ lạnh lùng: “Chúng ta đã giúp các ngươi giữ chân Thiên Đạo, tạo cơ hội cho Hắc Ám giới các ngươi. Nếu bỏ lỡ lần này, các ngươi muốn trở mình lần nữa thì khó như lên trời!"
Vô Thiên mở miệng, nhưng chưa kịp nói thì không gian trước mặt đã rung động.
Ông ta khẽ ngẩn ra, đoạn nói với Thượng Sứ: “Ta cần chút thời gian”.
Thượng Sứ: "Bao lâu?"
Vô Thiên hạ giọng: “Ba ngày”.
Thượng Sứ gật đầu: “Vậy ba ngày sau gặp lại”.
Gã ta lập tức biến mất.
Thượng Sứ đi rồi, Vô Thiên nói với Thần Công: “Ngươi tin gã không?"
Thần Công lạnh nhạt nói: “Dù sao thì mục đích của họ là Diệp Huyên, đúng chứ?"