*Chương có nội dung hình ảnh
Mà trước một tòa cung điện nào đó có đặt một pho tượng người đàn ông áo xanh, trên bả vai y có một nhóc màu trắng, tất nhiên nó cũng được tạc thành tượng.
Người đàn ông áo xanh chắp tay phải ra sau, mắt nhìn về phía chân trời, trong đôi ngươi loáng thoáng tia thô bạo.
Mà nhóc màu trắng trên vai khẽ tựa đầu vào người y, hai mắt khép hờ, như thể đã ngủ say.
Đúng lúc này, một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang lên từ nơi chân trời xa xôi, nơi tiếng kiếm vang lên, không gian lại cuộn sóng kịch liệt, trông vô cùng đáng sợ.
Nghe tiếng kiếm ngân như thế, cô gái đứng trên đỉnh núi đột nhiên quay đầu lại, lúc này, có một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt nàng ấy, đó là Lục Vân Tiên!
Lục Vân Tiên trầm giọng nói: "Sư tỷ, những tên kia đã hành động rồi!"
Cô gái chau mày lại: "Bọn chúng dám sao?"
Lục Vân Tiên nặng nề đáp: "E là có người muốn ngăn chúng ta lại!"
Nói xong, y dừng lại một chút rồi mới tiếp lời: "Cổ Nghiệt nói, có thế lực ở Thượng giới nhằm vào tiểu sư đệ, lần này chúng có động tác lớn như vậy, e là muốn ngăn cản chúng ta! Tiểu sư đệ sợ là đã gặp nguy!"
Tiểu sư đệ!
Nghe ba chữ này, vẻ mặt của cô gái khẽ thay đổi.
Lục Vân Tiên nhìn cô gái: "Có cần phái người đi dẫn tiểu