Âm Linh tộc ở phía xa cũng không hiểu gì.
Gọi cái thứ gì ra vậy?
Còn trốn vào lại nữa?
Lúc này, Tiểu Linh Nhi vỗ nhẹ lên hộp một cái, cái hộp mở ra một khe hở nhỏ, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt to linh động.
Diệp Huyên: “…”
Tiểu Linh Nhi chớp mắt: “Bạch, có thể giúp một tay không? Bọn họ đông người, chúng ta đánh không lại!”
Nhóc màu trắng nhìn Âm Linh tộc ở phía xa, cô bé hơi do dự, sau đó đóng hộp lại.
Thấy cảnh này, Diệp Huyên vỗ lên trán mình, toi rồi!
Tiểu Linh Nhi đột nhiên nói: “Ngươi không đánh lại thì có thể gọi người khác mà!”
Gọi người!
Lúc này, nhóc màu trắng đột nhiên mở hộp nhảy ra ngoài!
Gọi người!
Nhóc nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên vội vàng đưa kẹo hồ lô tới: “Này!”
Nhóc màu trắng nhận lấy kẹo hồ lô, nhìn về phía Quan Âm của Âm Linh tộc, nhóc vung tay với tốc độ rất nhanh, giống như đang nói gì đó.
Diệp Huyên vội vàng đụng nhẹ Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Quan Âm: “Bạch nói hôm nay các ngươi cho nàng một que kẹo hồ lô, nàng sẽ bỏ qua cho các ngươi!”
Mấy người Diệp Huyên trợn mắt há mồm.
Mấy kiếm tu của Kiếm Tông cũng thấy đau đầu!
Đứa nhóc này…
Mấy cao thủ của Âm Linh tộc thì phá lên cười!
Quan Âm nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Ngươi gọi một