Diệp Huyên càng nghĩ càng thấy khả thi, hắn bèn muốn xông vào, lúc này, Lục Vân Tiên lên tiến: “Sau khi vào ngươi có thể đánh thắng họ không?”
Diệp Huyên vội dừng lại, đúng vậy! Dù hắn đi vào có thể nuốt chửng những tử khí kia, nhưng Âm Linh tộc sẽ mặc cho hắn làm thế sao?
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên nhìn lối vào Âm Linh giới ở phía xa, thầm nói đáng tiếc.
Nếu để hắn đi vào hấp thụ hết tử khí của Âm linh giới, thực lực của hắn chắc chắn sẽ được nâng cao lên rất nhiều, thân thể cũng sẽ trở nên mạnh hơn!
Lúc này, Diệp Liên dẫn theo nhóc màu trắng và Tiểu Linh Nhi chạy đến.
Diệp Liên nhìn Âm Linh giới kia, không biết đang nghĩ gì.
Diệp Huyên nhìn Diệp Liên: “Tiền bối?”
Hắn biết người trước mắt không phải Diệp Liên, bên trong là linh hồn của một người khác, nghĩ đến đây, hắn vẫn hơi lo lắng.
Như hiểu được nỗi niềm của Diệp Huyên, Diệp Liên lên tiếng: “Nàng còn cần ở cùng ta một khoảng thời gian nữa!”
Diệp Huyên hơi do dự: “Tiền bối, việc này…”
Diệp Liên nhìn Diệp Huyên: “Ta sẽ không hại nàng, yên tâm đi!”
Nói xong, nàng xoay người vỗ nhẹ lên đầu nhóc màu trắng, sau đó biến thành một tia u quang biến mất nơi cuối chân trời.
Diệp Huyên vẫn hơi lo lắng muốn đuổi theo, lúc này, nhóc màu trắng chặn trước mặt hắn, nhóc không ngừng vung tay.
Diệp Huyên nhìn về phía Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi nhẹ giọng nói: “Nàng nói, Tú tỷ