A Mục gật đầu: “Đúng vậy!”
Thiên Đạo Ngũ Duy đứng lại, cười nói: “Vậy ngày khác ta lại đến vậy!”
Nói xong, nàng ta quay người rời đi.
Dường như nhớ đến gì đó, nàng ta bỗng quay lại liếc nhìn A Mục, cười nói: “À có chuyện này, một ngày sau bảo hắn đi một chuyến đến hiệu cầm đồ Thiên Đạo, bảo hắn nhất định phải đi đó!”
A Mục do dự chốc lát liền gật đầu: “Được!”
Thiên Đạo phẩy tay, sau đó nhanh chóng biến mất.
A Mục đăm chiêu nhìn bóng dáng đã khuất dần của Thiên Đạo.
…
Sau khi Thiên Đạo rời khỏi Vu thành, nàng ta lại đến một tòa thành nhỏ.
Thành Luân Hồi!
Đã từng là nơi biến mất của Tiên Tri!
Nhưng, lúc nàng ta đến tòa thành này lại phát hiện được, tất cả người trong thành đã biến mất.
Một bóng người cũng không có!
Thiên Đạo nhìn xung quanh, vẻ mặt đanh lại: “Khá thú vị đây!”
Nói xong, tay phải của nàng ta nhẹ chuyển: “Đảo ngược thời gian!”
Lời vừa dứt, không gian trước mặt nàng ta bỗng nhiên bắt đầu trở nên vặn vẹo, chốc lát, trong vùng không gian văn vẹo xuất hiện cảnh tượng hai canh giờ trước đó ở trong thành.
Lúc đó, nơi này vẫn có rất nhiều người.
Hai canh giờ trước, có một người đàn ông áo đen đột nhiên xuất hiện trong thành, hắn ta nhìn thoáng qua xung quanh một vòng, sau đó hắn ta phất tay phải lên, mọi người trong thành lập tức biến mất.
Trực tiếp bị xóa sổ!
Cả tòa thành trong nháy mắt trống rỗng.
Thiên Đạo nhìn người đàn ông áo đen, vẻ mặt đanh lại, chính vào lúc