*Chương có nội dung hình ảnh
Nhìn thấy thanh kiếm này, Lý Trận Thiên sững người, sau đó kinh ngạc nói: “Khí tức của thanh kiếm này ẩn chứa đại đạo đất trời, chẳng lẽ có liên quan với Thiên Đạo của vũ trụ Ngũ Duy kia?”
Diệp Huyên gật đầu: “Phải!”
Lý Trận Thiên kinh ngạc nói: “Cô ta đã đưa thanh kiếm này đưa cho cậu?”
Diệp Huyên gật đầu: “Có kiếm này trong tay, ta liền có cả thiên địa!”
Lý Trận Thiên cười nói: “Lão phu đã hiểu!”
Nói xong, ông ấy xoay người rời khỏi.
Kiếm Thiên Đạo!
Điều này có ý nghĩa gì? Có nghĩa vào lúc cần thiết, Diệp Huyên có thể mượn sức mạnh của đất trời tương trợ!
Sức mạnh của đất trời, đó là điều chỉ có Thiên Đạo mới có thể làm được!
Nói một cách đơn giản, Diệp Huyên có thanh kiếm này, đồng nghĩa với việc lấy đất trời làm mắt trận, trong tình huống này, cộng thêm thân xác của Diệp Huyên, là hoàn toàn có thể chống đỡ sức mạnh của trận pháp!
Diệp Huyên đứng tại chỗ nhìn kiếm Thiên Đạo trong tay, trầm mặc không nói gì.
Đây là thanh kiếm Thiên Đạo đã đưa cho hắn, nhưng hắn rất ít dùng!
Kiếm Thiên Đạo!
Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên ngẩng đầu lên nhìn về phía tinh không, khẽ nói: “Cô gái đó không biết lại tới chỗ nào khiến người khác gặp họa rồi!”
Hắn có chút kính sợ Thiên Đạo của vũ trụ Ngũ Duy!
“Kính” là tôn kính, bởi vì đối phương thực sự đã giúp đỡ hắn rất rất nhiều, còn “sợ” là bởi vì người con gái này thực sự quá đáng sợ, nếu như đối phương và hắn đối địch, thì hậu quả khó mà lường được!
Có điều may mà người con gái này đứng về phía hắn!
Lúc này, Quan Âm xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyên, ả ta nhìn Diệp Huyên: “Vũ trụ Lục Duy đã phái đến một cường giả chuyên tu thân xác!”
Diệp Huyên liền vội nói: “Mau dẫn ta đi gặp thử!”
Quan Âm gật đầu.
Chẳng mấy chốc, Quan Âm dẫn Diệp Huyên bước vào trong một đại điện. Bên trong điện, có một người đàn ông trung niên đang đứng, người đàn