Cô gái váy trắng đứng trên không trung, tóc dài tới eo, mặc bộ váy trắng không nhuốm bụi trần.
Nàng ấy để tay phải ra sau lưng, hai vật một đen một trắng nhẹ nhàng chuyển động quanh giữa ngón tay nàng ấy.
Nàng ấy cứ vậy đứng trên không trung, trên người không có chút hơi thở dao động.
Lúc này trong lòng Diệp Huyên tràn đầy nghi hoặc, vì cô gái bí ẩn này đã nói hắn phải tự bước đi trên con đường của mình trong tương lai, nàng ấy sẽ không xuất hiện giúp đỡ nữa.
Nhưng bây giờ nàng ấy lại xuất hiện.
Đây không phải vấn đề quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là có khi nào nàng ấy sẽ tiếp tục huỷ diệt thế giới không...
Vẻ mặt của Liên Vạn Lý lúc này cũng nặng nề, nàng ta đã từng chứng kiến sự đáng sợ của cô gái bí ẩn ở học viện Thương Mộc!
Đây đã không còn là người!
Nàng ấy còn hơn cả thần thánh!
Trong mắt Liên Vạn Lý ngoài vẻ nghiêm túc còn có sự kính trọng và khao khát.
Nữ nhân phải tự cố gắng vươn lên, giống như người trước mắt, không thích cái gì là có thể huỷ diệt thế giới...
Lúc này đám người Mặc Vân Khởi cũng phấn khích, vì họ đã từng thấy cô gái váy trắng ra tay, chắc chắn là mạnh không ai bằng!
Đương nhiên, nếu họ biết cô gái váy trắng trước mắt này suýt nữa đã đánh sập thế giới bằng một kiếm thì sẽ không phấn khích nữa.
Trên không trung, vào khoảnh khắc cô gái váy trắng xuất hiện, vẻ mặt của ông lão trước mặt nàng ấy cũng lập tức trở nên nghiêm túc.
Vì ông ta không phát hiện ra cô gái váy trắng này đã xuất hiện như thế nào!
Không đơn giản!
Đây là suy nghĩ trong đầu ông lão lúc này, ông ta cũng hoàn toàn thu hồi lòng khinh thường.
Ông lão lướt về sau một trăm trượng, khi dừng lại, một sợi xích sắt đen bỗng xuất hiện trong tay ông ta, ở cuối sợi xích là một mỏ neo cực to màu đen.
Ông lão nhìn chằm chằm vào cô gái váy trắng, huyền khí trong cơ thể ông ta không ngừng tuôn ra ngoài, những huyền khí này điên cuồng rót vào xích sắt trong tay ông ta, chỉ chốc lát một áp lực vô hình như sóng chấn động trào ra từ cơ thể ông ta.
Phía dưới, vô số người nhao nhao lùi lại!
Ngự Pháp Cảnh, có thể nói kiểu cao thủ này thực sự có thể huỷ thiên diệt địa!
Mà cách đó không xa, cô gái váy trắng thậm chí không thèm nhìn ông lão.
Nàng ấy ngẩng đầu lên nhìn, tầm mắt xuyên thấu qua tầng tầng không gian, đi sâu vào trong tinh không...!Không biết nhìn thấy thứ gì, lông mày nàng ấy khẽ chau lại, cùng lúc đó, nàng ấy chậm rãi nắm chặt tay phải.
Lúc này, đối diện cô gái váy trắng, một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên cuộn trào ra khỏi cơ thể ông lão, mà chiếc mỏ neo màu đen trong tay ông ta chợt chấn động mãnh liệt, từng nguồn sức mạnh huỷ thiên diệt địa liên tục ào ra từ nó, giờ phút này cả mặt đất cũng đang dần nứt toác ra từng khúc vì nó!
Phía dưới, vô số người kinh hãi, nhanh chóng lùi nhanh lại lần nữa.
Ông lão nhìn cô gái váy trắng chằm chằm, vẻ mặt hơi dữ tợn: “Kiếm Tiên, mau lấy kiếm của ngươi ra đi!
Kiếm Tiên?
Đương nhiên ông ta không sợ Kiếm Tiên, vì trong số những người được nhà họ Tư Đồ cung phụng cũng có Kiếm Tiên, ông ta thường xuyên luận bàn với Kiếm Tiên, hơn nữa còn là thắng nhiều thua ít.
Nên biết rằng ông ta không phải Ngự Pháp Cảnh bình thường, mà là bán bộ Ngự Pháp Cảnh chân chính!
Nghe thấy lời nói của ông lão, cô gái váy trắng bỗng nhiên dời mắt nhìn sang ông lão trước mặt, tay phải ông ta nắm chặt sợi xích sắt đen, ông ta gào thét: “Sao vẫn chưa lấy kiếm? Coi thường lão phu ư?”
Vẻ mặt cô gái váy trắng hờ hững, nàng ấy chỉ lẳng lặng nhìn ông lão.
Nhìn thấy ánh mắt của cô gái váy trắng, ông lão lập tức nổi giận!
Đây là coi thường, không đúng, đây là ánh mắt không thèm để ý.
Vẻ mặt ông lão trở nên dữ tợn: “Nữ nhân, ngươi sẽ trả giá bằng máu vì sự khinh thị của ngươi!”
Dứt lời, ông ta cầm xích sắt nện mạnh về phía cô gái váy trắng, xích sắt bay ra, chiếc mỏ neo lớn màu đen cũng bắn vụt ra, mỏ neo ẩn chứa uy thế lớn mạnh gần như có thể dời núi lấp biển, không khí ở những người nó đi qua lập tức nát bấy, ngay cả không gian cũng chấn động vì nó...
Uy thế như vậy, sức mạnh như vậy đã có quyền năng của trời đất!
Nhưng cô gái váy trắng vẫn không nhúc